"Hà thiếu gia, hắn chỉ là một con cá trạch sang sông mà thôi. Chúng ta cần gì phải coi trọng hắn như vậy?" Gã Hứa Nhạc đầu tròn, não tròn nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hà Xán, tự hỏi không biết đang xảy ra chuyện gì nói.
Hà Xán lắc đầu, hắn cười nói: "Hắn không phải là con cá trạch sang sông. Chú cho rằng hắn chỉ biết đánh nhau, lái xe, phụ nữ của hắn nhiều hơn, xinh đẹp hơn, cao cấp hơn người khác một bậc sao? Nếu như chú nghĩ như vậy, khi là đối thủ của hắn, chú sẽ không biết bản thân mình sẽ chết như thế nào?"
Gã Hứa Nhạc bị Hà Xán mắng cho một trận nhưng không dám bất mãn, gã chỉ cười hì hì nói: "Em thật sự không nhìn ra hắn có điểm gì lợi hại. Theo em thấy Thương Sở còn đáng giá hơn hắn, đáng để người ta đề phòng hơn. Nói một cách lịch sự thì là chó không biết cắn người. Hắn mới biết tới Hồng Kông có mấy ngày mà mọi người đều biết. Một người làm xôn xao dân chúng chỉ là một gã mặt trắng tư lợi riêng mà thôi".
Hà Xán nghiêm mặt nói: "Hứa Nhạc, chú không được khinh địch như vậy. Thói quen này nhất định phải sửa. Anh biết tính cảnh giác của chú rất cao nhưng tuyệt đối không thể dựa vào biểu hiện bề ngoài của một người mà vội kết luận, một khi như vậy sẽ tự hại chết chính mình. Quả thực trông hắn rất ngứa mắt nhưng nếu chú biết đối thủ mà hắn đã cắn chết là những người như nào thì chú sẽ hiểu thế nào là lợi hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387585/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.