"Lam Khả Tâm, em lên giải thích xuất xứ lích sử của đồng tiền cổ. Nhanh" Trần Hoài Ân đứng trên bục giảng, đột nhiên lên tiếng đưa ra câu hỏi,
"A, thưa thầy, thầy nói gì ạ? " Vẻ mặt Lam Khả Tâm hoang mang đứng dậy, ngỡ ngàng hỏi lại.
Trần Hoài Ân kỳ lạ nhìn Lam Khả Tâm một cái. Cô bé này là học xinh chăm chỉ nhất trong lớp, lần nào lên lớp cũng ngồi ngay ngắn, ghi bài chăm chú cẩn thận, lúc nào đưa ra câu hỏi hỏi cô, cũng đều trả lời trôi chảy.
Có thể nói, sau khi Diệp Thu rời trường, Lam Khả Tâm là học sinh ông xem trọng nhất, thậm chí có suy nghĩ sẽ chú trọng bồi dưỡng cô. Hôm nay cô lại có tình trạng tư tưởng không tập trung, đây là lần đầu tiên thấy cô như vậy.
Trần Hoài Ân lấy tay ra hiệu, nói với Lam Khả Tâm: "Không sao, e ngồi xuống đi".
Lam Khả Tâm hôm nay lên lớp thất thần, đây là chuyện rất ít khi xảy ra.
Hôm này là sinh nhật thứ hai mốt của cô, vốn cũng không có gì đặc biệt. Trước đây đều đón sinh nhật tùy ý, thậm chí nếu không phải người nhà gọi điện tới nhắc, cô cũng quên luôn chuyện hôm đó là sinh nhật mình.
Nhưng, sinh nhật lần này lại khác.
Đầu tiên là mấy bạn cùng phòng ngủ nghe nói hôm nay là sinh nhật mình, đều ồn ào muốn mình mời mọi người, cũng không biết sao Minh Hạo lại có được tin này, cũng tới tham dự, nói là tối nay mời mọi người ra ngoài ăn cơm, hơn nữa còn là vì chúc mừng sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387492/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.