Diệp Thu không có cách gì trả lời. Bởi vì hắn dùng miệng bịt chặt cái miệng nhỏ nhắn ướt át của Nhiễm Đông Dạ, điên cuồng hôn mút.
Khi hai người thở hồng hộc, tình cảm đã đốt tới cực điểm.
Bàn tay Diệp Thu xâm nhập vào trong quần áo Nhiễm Đông Dạ. Bởi vì ở trong phòng mình, nàng căn bản không có mặc áo lót khiến người ta cảm giác áp bách và trói buộc kia. Cho nên Diệp Thu rất dễ dàng liền nắm được phần thịt lớn trên ngực.
"Diệp Thu, em muốn với anh". Nhiễm Đông Dạ khép hờ mắt, thân thể đã sớm mềm nhũn, lấy tay cách một lớp quần mà vuốt ve tiểu đệ đệ sớm đã đứng thẳng như mâu của Diệp Thu, nũng nịu nói.
"Rất vui lòng cống hiến sức lực".
Diệp Thu nói xong, liền nhảy xuống giường kéo rèm cửa sổ lại, lại chạy đi khóa trái cửa phòng, tránh các nàng Lâm Bảo Nhi đột nhiên xông vào quấy rầy chuyện tốt của mình.
Giống như con sói, Diệp Thu chạy tới, cởi bỏ cúc áo trên áo lông cừu màu lam trên người Nhiễm Đông Dạ, lại cởi từng cúc của bộ quần áo bên trong. Ngay lúc này, nửa người trên của Nhiễm Đông Dạ trắng trợn lộ trước mặt Diệp Thu.
Không có vội vã muốn đi vào thân thể của Nhiễm Đông Dạ, Diệp Thu vùi trên người Nhiễm Đông Dạ, nhẹ nhàng mút, vuốt hai vú mềm căng đầy mềm mại.
Thân thể Nhiễm Đông Dạ cực kỳ mẫn cảm, hôn mới mấy cái, nàng liền thở gấp liên tục không thể tự kềm chế.
Lấy tay vuốt ve hạ thể của Diệp Thu, nàng xoay người ấn Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387485/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.