Trên bầu trời tiếng kêu thảm một vùng, bởi vì nếu không kêu lớn, sẽ không cách gì bài xích dòng khí tích lủy trong lồng ngực. Cảm giác này thật sự rất khó chịu, có thể khiến người sống chết tươi.
Ngoại trừ kẻ biến thái như Diệp Thu và kẻ có ý đồ khác như Ngân Nhãn còn đang vội muốn giết người ở trên không trung, những người khác thì gào khan cả giọng.
"A…Diệp Thu…a…"
Lâm Bảo Nhi nắm chặt tay Diệp Thu, mở cái miệng nhỏ nhắn kêu lớn. Đang lúc Diệp Thu muốn xoa bóp bộ vị trên cánh tay giúp nàng trấn kinh, nhưng nàng lại vẻ mặt kích động giống như lúc mới tiến vào ***, hô: "…Diệp Thu, ***a…a…mau chút nữa…"
";;;" May đây là ở trên trời, người không biết còn tưởng nàng đang *** ấy chứ.
Ma nữ này, căn bản không biết sợ gì. Nhưng nghe tiếng kêu gào thảm thiết của Tây Môn Thiền Ngữ phía sau truyền tới, xem ra nàng mới là người sợ thật sự.
Đang lúc mọi người vừa mới thích ứng với mức lượng vòng này, tàu lượn đột nhiên phóng lên một đỉnh đài cao. Sau đó, dùng tốc độ nhanh hơn gấp hai lần lúc lên trượt xuống dưới.
"A! "
Lần này, tiếng kêu gào càng thê thảm, ngay cả Diệp Thu cũng rất không có phong độ mà kêu thành tiếng.
Cái loại cảm giác này…giống như có một ác ma đột nhiên xông tới giữ chặt chân của bạn, dùng sức mà kéo xuống địa ngục.
Cái gọi là tàu lượn siêu tốc. Chính là đang bay trước đó, thừa dịp bạn không chú ý phóng nhanh, lăn qua lộn lại mà hành hạ bạn ói ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387483/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.