Nghe thấy Lâm Bảo Nhi nói là muốn đánh tàn phế mấy tên này, những người lính đúng là cũng không khách khí gì, kéo mấy tên người đã mềm nhũn như chó chết này ra, lại là một trận đòn no, thậm chí Diệp Thu còn nghe thấy tiếng xương gãy rắc rắc.
Diệp Thu biết, mấy người này đang chấp hành một cách nghiêm khắc mệnh lệnh của Lâm Bảo Nhi, do có quá nhiều người đứng xem xung quanh, họ cũng không tiện cầm súng hay dao để chào hỏi, nhưng những quân nhân này đều có những chiêu ngầm, họ có thể đánh anh bị nội thương, nhưng bề ngoài căn bản là không thể nhận ra được.
Lâm Bảo Nhi quay đầu lại nhìn Diệp Thu, nói một cách hưng phấn: "Chả trách đàn ông các anh thích nói tục, hóa ra cảm giác khi chửi người khác lại sảng khoái đến vậy, cục tức trong bụng em được giải tỏa hết rồi".
Thấy Diệp Thu trầm ngâm không nói gì, Lâm Bảo Nhi nói: "Có phải là không nên đánh cho chúng tàn phế không?".
Diệp Thu lắc lắc đầu, nói: "Cũng không phải là không nên đánh chúng tàn phế, chúng chết cũng không đáng tiếc, chỉ là xem tình hình thì thấy bối cảnh gia đình của mấy người này cũng không phải là bình thường, nếu như đánh chúng thành tàn phế, sự việc có khả năng sẽ hơi phiền phức".
Thực ra, dựa vào bối cảnh của Lâm Gia, âu cũng là không sợ Lâm Bảo Nhi bị bắt nạt hoặc sự đãi ngộ không công bằng nào, nhưng lần này Diệp Thu đột ngột nhận được điện thoại của Lâm Thương Lan gọi hắn đến gặp mặt, chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387448/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.