Hai người cách nhau một khoảng cách, sau đó cùng quan sát đối phương. Vì sự khiêu khích của Diệp Thu ngày đầu tiên tới đăng ký. Thương Long liền nhớ sâu sắc hắn. Lại thêm dặn dò của đội trưởng trước lúc ra trận hôm nay. Người này, phải tiếp nhận sự tấn công khắc nghiệt nhất của mình.
Viên ngọc trong hạt gạo, cũng dám so ánh sáng với trăng sao (minh nguyệt tranh huy)?
Vẻ nghiêm chỉnh trên mặt Diệp Thu không thể giữ được một phút, lập tức sải chân bước tới, cười hì hì nói: "Anh là Thương Long?"
"Sao?" Thương Long lạnh mặt hỏi.
"Đừng lạnh lùng như thế mà, bây giờ vẫn chưa có chuông, chúng ta nói chuyện trước, giao lưu chút tình cảm".
"Tôi và cậu không có gì đáng giao lưu cả".
"Lời này sai rồi, chúng ta vẫn chưa nói chuyện, sao anh biết không có đề tài có thể trao đổi?"
"Nếu cậu không muốn chết, thì hãy ngậm miệng cậu lại".
"Ái chà, uy hiếp tôi? Xem lát nữa tôi dạy dỗ anh thế nào" Diệp Thu tức giận nói.
Keng!
Tiếng chuông vang lên, Thương Long vừa nãy còn đứng đối diện đột nhiên biến mất, khoảng cách hơn ba mét trong thoáng qua tức thệ. Mắt Thương Long vẫn luôn híp lại đột nhiên mở ra, trong mắt lóe lên ánh sáng. Hắn đúng là cực hận Diệp Thu, cho nên vừa bắt đầu liền không hề lưu tình.
Một đấm nhẹ nhàng đánh tới ngực Diệp Thu. Diệp Thu biết, mặc dù nắm đấm này không có lực, nhưng nếu bị đánh trúng, e là cả tim mình cũng bị nắm đấm của hắn đánh xuyên qua.
Tốc độ của Thương Long đủ nhanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387296/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.