Cô gái nhân phẩm tốt, uống rượu chắc chắn không tốt.
Diệp Thu vốn theo tinh thần chủ nghĩa nhân đạo, muốn đưa Bạch Nhu tới nhà mình ngủ tạm một đêm. Dù sao phòng của Lam Khả Tâm cũng trống, cô chỉ thứ bảy chủ nhật thỉnh thoảng mới về. Không ngờ lúc dìu cô ra cửa, cô ôm eo mình nôn thốc tháo.
Lẽ nào mình giống cái bồn cầu vậy sao?
Không chỉ có quần áo mình dính không ít vật bẩn, hai người ôm nhau, áo khoác tây màu trắng nhạt và quân ống đứng màu đen của Bạch Nhu cũng dính không ít.
Sau khi về tới tòa nhà Kim Đô, Diệp Thu đi tắm trước, thay một bộ đồ ngủ sạch sẽ đi ra ngoài, nhìn Bạch Nhu trên ghế sofa có chút khó xử.
Nếu mình cởi quần của cô ra, cô có bắt mình về với tội danh vô lễ không?
Theo tính cách hấp tấp của cô gái này, việc này có khả năng rất cao.
Nhưng nếu không cởi quần áo xuống, ga giường và chăn cũng sẽ bị bẩn. Nếu là mình thì không sao, nhưng đó là của Khả Tâm. . . . nha đầu này có nghĩ tới điều khác không?
Thôi, cùng lắm thì ngày mai chạy trốn sớm một chút.
Lúc Diệp Thu tới trụ sở, thành viên của tiểu đội Tử La Lan đang tập luyện điên cuồng. Từ trình độ huấn luyện trung cấp cấp II lên tới trình độ huấn luyện sơ cấp cấp III, bỗng chốc thăng hai cấp bậc. Để giành được danh hiệu tốt một chút trong cuộc thi võ thuật, ai cũng vô cùng liều mạng. Dù sao, thi đấu võ thuật của bộ đội đặc chủng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387281/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.