Nghe thấy lời của Bố Lão gia tử, Trần Hoài Ân đang uống trà suýt nữa phun nước trà trong miệng ra.
Trần Hoài Ân buông chén trà xuống, nói: "Thầy ơi, chuyện của người trẻ tuổi, thầy quản những chuyện này làm gì?"
"Chuyện của người trẻ tuổi? Đó là chuyện của cháu thầy. Nó muốn yêu người khác thầy không quản, chính là không thể yêu tiểu tử này. Thầy biết xem tướng, tiểu tử này mệnh phạm đào hoa. Cháu gái thầy nếu theo người đàn ông thế này, sau này phải chịu nhiều oan ức? Em có thể gánh vác không? Em có thể gánh vác?" Ông Bố thổi râu mép trừng mắt nói.
"Ông nội, ông đang nói gì thế" Bố Bố chạy tới bịt miệng Bố Lão gia tử, không để ông nói lung tung nữa.
"Ưm ưm….Cháu gái ngoan, bỏ ông nội ra, ông nói như thế cũng là vì tốt cho cháu" Bố Lão gia tử kéo tay Bố Bố ra nói.
"Bố lão, yên tâm đi. Cháu và Bố Bố…không có gì" Vẻ mặt Diệp Thu thản nhiên nói
Xem ra ông lão này đề phòng mình đúng là rất ghê gớm. Mình thường lúc mình ở cùng lão, mình luôn biểu hiện đúng quy đúng củ, không làm chuyện gì vượt quá cả. Sao lại khiến ông khó chịu với mình như vậy?
Không biết ông đã biết những gì, hay đúng như ông nói biết xem tướng.
Hơn nữa, mặt mình lẽ nào có thể khiến người khác nhìn ra mệnh phạm đào hoa?
Có thể là vì quá anh tuấn. Đàn ông anh tuấn, luôn không thể cho người ta cảm giác an toàn. Bố Lão gia tử chăn chú nhìn khuôn mặt Diệp Thu một hồi, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387273/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.