🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lý Thiên Thiên là học sinh mỹ viện Tô Hàng, gia cảnh bần hàn, sinh hoạt phí mỗi tháng cha mẹ cho căn bản không thể đủ chi tiêu con số thiên ăn của mỹ viện kia. Tiền bút, mực, giấy, nghiên mực cùng đi các nơi vẽ vật thực cũng không phải là gia đình bần hàn kia của nàng có thể chịu được.

Đầu năm nay, nghệ thuật là thứ có thể kiếm được tiền nhất, mà cũng là thứ không đáng tiền nhất. Nếu có người nâng cô, thì cho dù tranh cô là "gà con mổ thóc" cũng có thể được người mua với giá cao, hơn nữa có người sẽ căn cứ vào bức vẽ này viết ra các loại bình luận giám đình, thưởng thức gì gì đó, dùng cái này để nâng giá trị nghệ thuật của tác giả lên. Nếu không có người nâng cô, cô chính là Đường Dần sống lại, cũng chỉ có thể ôm tác phẩm lớn của mình gặm ổ bánh ngô thôi.

Nói cách khác, nếu cô trả giá có kếch xù mà không có quý nhân giúp đỡ, thì hoàn toàn là tát nước đi thôi.

Lý Thiên Thiên vì duy trì chi tiêu của mình, ở sự khuyên bảo của đàn chị, làm chức nhặt bóng ở một hội gôn ở Tô Hàng. Có thể tiến vào làm việc ở những câu lạc bộ gôn này đều là nữ nhân xinh đẹp, có không ít là nữ sinh. Tô Đại có, Mỹ Viện có, Học viện âm nhạc có, Công Đại có, thậm chí một số nữ sinh gia cảnh giàu có cũng chủ động tiến vào nơi này làm việc, chính là để có thể tìm cơ hội quen một số phú hào ngậm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387206/chuong-308.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cận Thân Bảo Tiêu
Chương 308: Đạp tuyết bẻ mai
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.