Trên thực tế, đại tiểu thư Đường Quả nên thuộc hàng con gái vừa mới thất tình. Con gái thất tình và con gái đến kỳ (đại di mụ) đều kinh khủng như bà cô vậy. Bởi vì bọn họ quá nhạy cảm, cho nên không thể khống chế tốt tâm trạng của mình hoặc biểu hiện trên mặt.
Đường Quả vốn chỉ tò mò sao khách hàng của chị Mặc Nùng lại là hai cô gái xinh đẹp như vậy nhưng câu nói của Lâm Bảo Nhi có chút kích thích cô? Ý gì? Lẽ nào cô gái nào cũng có bộ ngực to hơn ta. Đường Quả cúi đầu nhìn nhìn, của mình cũng không nhỏ mà.
"Bảo Nhi ngậm miệng em lại". Trên mặt Đường Quả mang nụ cười nhưng tay lại bấm dưới sườn cô một cái đau.
"A!Chị Quả Quả… Đau quá… Đau…" Lâm Bảo Nhi đau hét ầm lên. "Em cũng chỉ muốn tốt cho chị thôi, Diệp Thu lại muốn ong bướm bên ngoài. Nhiều tường trước mặt như thế? Hắn có thể không trèo lên sao?"
"Bảo Nhi. Em đang nói linh tinh gì thế" Trầm Mặc Nùng khiển trách nói. Cũng không biết hôm nay phạm phải điều gì mà lại đồng ý yêu cầu cho hai cô tới công ty chơi, nói: "Nào để chị giới thiệu chút nhé. Đây là bạn chị ở Tô Hàng, chị Tống Ngụ Thư và chị Tống Ngụ Ngôn."
Trầm Mặc Nùng xấu hổ cười cười với Tống Ngụ Thư, chỉ Đường Quả và Lâm Bảo Nhi nói: "Đây là hai đứa trẻ mãi không lớn được Đường Quả và Lâm Bảo Nhi".
"Đường Quả chắc là thiên kim của tập đoàn Đường Thị rồi? Ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Năm đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387090/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.