Thấy Đường Quả mỉm cười với mình, mà nụ cười thì đầy đau khổ nên Dương Nhạc lại càng cảm thấy cô không được bình thường. Mọi ngày hắn vẫn thấy các cô đều rất vô tư hồn nhiên, khuôn mặt luôn rạng rỡ. Nhưng hôm nay vẻ tươi cười này lại không hề bình thường chút nào.
Gã trố hai con mắt để tìm Diệp Thu trong đám người đông đúc ngoài kia nhưng chẳng thấy tăm hơi hắn đâu, sau khi thở dài cho cái số đào hoa may mắn của Diệp Thu, Dương Nhạc nhìn Đường Quả hỏi: "để tôi đi tìm Diệp Thu về"?
Đường Quả cười, lắc đầu mà nói: "tôi không sao đâu. Không cần phải tìm hắn, hắn đang bận lắm". Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net
Trong lòng đau khổ nhưng vẫn có thể che dấu được, mặc dù tâm trạng đang rất khó chịu nhưng Đường Quả vẫn cố hết sức giữ sự kiêu ngạo của mình. Chỉ là khi nhắc tới Diệp Thu thì lòng cô lại ghen lồng tức lộn lên.
"Vậy cô có mệt lắm không? Chúng tôi sẽ đưa cô đến bệnh viện?" Dương Nhạc thấy Đường Quả ôm ngực thì tưởng cô bị đau rất nặng.
"Không cần đâu. Tôi không sao. Mọi người đi ăn gì đi. Không cần phải lo cho tôi" Đường Quả khua tay nói.
"Chị Đường Đường, chị buông tay em ra. Tại sao lại không cho em đi tìm cái ả gây phiền phức kia?" Lâm Bảo Nhi giẫy giẫy đôi tay nhỏ bé của mình đang bị Đường Quả giữ chặt.
"Lâm Bảo Nhi, chúng ta dựa vào đâu mà cho cô ta là phiền toái?" Đường Quả cười khổ mà nói, "Không được gây sự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387052/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.