Tiểu Bạch nhẹ nhàng đè não hộ huyệt của nàng xuống, ánh mắt nữ phục vụ liền chậm rãi đóng lại. Không tiếng động mà ngất đi.
Đem thân thể của nàng kéo chuyển qua trên ghế bên cạnh, sau đó kéo bao tay màu trắng trên tay ra. Lấy từ trong túi áo ra một thanh Tam lăng cương xoa (giống đinh ba) màu hoàng kim mũi nhọn ở giữa thì dài, hai bên khá ngắn. Lập tức hướng lầu hai của quán bar đi đến.
Lầu hai của quán bar được khách quý bao trọn. Lúc này không có âm nhạc cùng tiếng động lớn rầm rĩ ồn ào, toàn bộ hành lang im lặng đến đáng sợ.
Tiểu Bạch ngừng thở đứng ở đầu cầu thang lầu lẳng lặng nghe trong chốc lát, sau đó liền hướng một gian phòng ở cuối hành lang đi tới.
Tiểu Bạch vươn tay đang mang bao trắng nhẹ nhàng gõ cửa, không nhẹ không nặng, vừa mới hai tiếng. Đây là thói quen của hắn.
"Ai?" Mới vừa rồi còn có tiếng nói chuyện rất nhỏ từ trong phòng truyền tới giờ lập tức an tĩnh lại. Thanh âm trầm trọng của một nam nhân truyền ra.
Tiểu Bạch không trả lời, lại nhẹ nhàng gõ cửa.
Phanh!
Cánh cửa gỗ của phòng đột nhiên xuất hiện vài cái lổ nhỏ, mấy viên đạn không tiếng động từ bên trong bắn ra, Tiểu Bạch biết. Nhất định là trước đó bọn họ có ước định ám hiệu. Cho nên sau khi không nghe thấy mình nói ám hiệu liền dự cảm có nguy hiểm tiến đến, liền không do dự bắn ra bên ngoài.
Tiểu Bạch thân thể tránh ra trước, tam lăng xoa màu hoàng kim trên tay chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1387017/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.