Lúc tỉnh lại, nhìn khắp xung quanh, Trầm Mặc Nùng mới phát hiện hắn hiện đang ở trong bệnh viện. Chợt nghĩ, còn tưởng rằng đây là mộng, liền cấu cấu cánh tay cảm giác đau, mới nghĩ tình huống hình như có gì đó không hợp lý.
Chính mình đều không phải đã nhiều năm làm ăn cùng Lệ Tư bọn họ sao? Thế nào mà phải vào bệnh viện nhỉ?
"Ngươi tỉnh lại rồi à!" Một thanh âm băng lãnh vang lên.
Trầm Mặc Nùng ngẩng đầu, thấy một nữ nhân mặc cảnh phục ngồi trên ghế, thoạt nhìn tư thế oai hùng hiên ngang. Thấy ánh mắt Trầm Mặc Nùng chuyển hướng về phía mình, nàng ta từ trên ghế đứng lên, đi tới nói rằng: "Ta là Bạch Nhu, cảnh sát Bắc Kinh, người phụ trách vụ án của ngươi."
Trầm Mặc Nùng không khỏi thầm khen một tiếng, nữ nhân đẹp như thế, thế nào lại có cam đảm đi làm cảnh sát nhỉ?
"Vụ án của ta? Vụ án nào? Ta chẳng hiểu gì cả. Ta nhớ kỹ mình đang ở nhà hàng cùng ăn cơm với bạn bè cơ mà? Sao ta lại ở đây thế này? " Trầm Mặc Nùng vỗ vỗ đầu mình vừa nói vừa cố gắng nhớ lại. Đầu vẫn còn thấy hơi choáng, một mảng ký ức mơ mơ hồ hồ, hắn chỉ nhớ hắn cùng Lệ Tư đang liếc mắt đưa tình, mọi cái khác hắn đều nghĩ không ra.
"Nếu như ngươi cảm thấy hiện tại thân thể vẫn còn có thể nói, ta có mấy vấn đề muốn hỏi ngươi." Giọng điệu Bạch Nhu một chút cũng không có làm người ta thấy hòa nhã, trực tiếp kéo ghế ngồi bên cạnh Trầm Mặc Nùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1386993/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.