Hai người tìm đến vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, Nhiễm Đông Dạ cầm thực đơn đưa qua, hỏi Diệp Thu: " Ngươi xem ăn cái gì?"
" Không phải ngươi nói là thịt bò bít-tết ngon lắm sao? Vậy thì bò bít-tết." Diệp Thu đẩy thực đơn lại, để nàng chọn giúp.
" Ừ. Bít-tết nhé?"
" Chính hợp ý ta." Diệp Thu quả thực thích ăn thịt bò bít-tết. Miếng thịt thăn là miếng thịt mềm nhất trong thịt bò, cứng rắn ít mỡ, nạc nhiều hơn, và độ kiểm soát lửa lúc nấu yêu cầu cực kỳ nghiêm ngặt.
" Mấy phần chín?"
" Bảy phần."
" Ta tưởng rằng ngươi sẽ nói mười phần chín." Nhiễm Đông Dạ đưa thưc đơn cho bồi bàn, đợi hắn đi xa rồi, mới ghé vào bàn trêu ghẹo Diệp Thu. Bởi vì trê người mặc một chiếc áo T-shirts rộng thùng thình, thế nên khi nằm úp xuống, lộ ra một mảng tuyết trắng cùng một đường viền màu đỏ.
Diệp Thu nhếch miệng cười rộ lên, Nhiễm Đông Dạ thoạt nhìn tuy rằng là người xử xự cực kỳ thành thục, thế nhưng bên trong nội tâm vẫn là một đứa trẻ chưa trưởng thành. Nếu như là chị của nàng, khẳng định sẽ mặc áo lót thành thục như màu đen hay màu tím. Hơn nữa hai loại màu sắc này cũng cao quý hơn những loại màu sắc khác.
" Không nên khinh thường dân công chúng ta." Diệp Thu vẻ mặt nghiêm trang nói. Trong lòng có chút tiếc nuối, Nhiễm Đông Dạ nhìn như phát hiện được phương hướng ánh mắt của mình, thân thể nhanh chóng nhích về phía sau, cảnh xuân vừa tiết ra ngoài liền biến mất vô tung. "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1386980/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.