Gió hơi lạnh từ cửa sổ thổi tới, làm bay tóc dài trước trán Diệp Thu, hai mắt thon dài khẽ nhíu lại, lông mày như lá liễu lệch đi dựng đứng lên. Dùng ánh mắt như vậy quan sát một cô gái, rõ ràng có chút lãnh đạm sắc bén.
Một người con trai nghiêm túc rất có sức hút, một cô gái nghiêm túc cũng rất xinh đẹp. Lúc Nhiễm Đông Dạ vẻ mặt quật cường nhìn chằm chằm vào mắt Diệp Thu, bướng bỉnh không chịu thu tay phải mình lại, cô lúc này có sự hấp dẫn mang tư chất anh hùng hiên ngang, giống như hoa mai bất khuất trong gió tuyết không khuất phục, không nhún nhường, một vẻ đẹp mang phong cách khác.
Một lúc lâu, Diệp Thu cuối cùng giơ tay nắm chặt bàn tay Nhiễm Đông Dạ đã để lâu trong gió cảm thấy có chút lạnh buốt, nói: "Diệp Thu"
Trong nháy mắt, giống như , Nhiễm Đông Dạ nở nụ cười ngọt ngào, "Mình biết, bạn không phải là người con trai hẹp hòi."
"Đừng cho rằng cô có thể hiểu rõ người khác. Thật ra cô không biết gì hết." Diệp Thu trong lòng khẽ thở dài, lần đầu tiên, hắn bại trong tay một cô gái.
Cho dù là đối đãi Đường Quả, Lâm Bảo Nhi, hay là Trầm Mặc Nùng cơ trí, hắn đều giữ tâm thái chơi đùa trong quan hệ qua lại với bọn họ. Lúc tiếp nhận sự giễu cợt đả kích của bọn họ, mình cũng không phải là đang đùa bỡn bọn họ sao?
Lúc này đây, hắn là thua tâm phục khẩu phục. Không biết lão già biết chuyện này sẽ nghĩ thế nào?
Nhiễm Đông Dạ không chút phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-than-bao-tieu/1386961/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.