Ban đêm là khoảng thời gian trầm lắng, xinh đẹp, lãng mạn… Đặc biệt trong làn pháo hoa rực rỡ đêm nay, hai người gắt gao ôm nhau, chỉ là hôn môi, chỉ là vuốt ve, hoàn toàn không thể biểu đạt được thứ tình cảm nhiệt tình và mãnh liệt trong lòng mỗi người.
Bọn họ thở hổn hển, môi và môi đụng vào nhau phát ra tiếng.
Đòi lấy, tác cầu!
Ngón tay vịn chặt trên da, nhưng như thế cũng không đủ! Bọn họ muốn da thịt đôi bên có thể nhào nặn, nhào nặn vào trong cơ thể mình.
Chân Trần Mặc khoát lên vai Dương Sóc, phập phòng rên rỉ khóc gọi theo động tác của anh.
Năm nay cậu vốn cho rằng mình sẽ chỉ có một mình, nhưng bởi vì Dương Sóc, nên không còn cô đơn lạnh lẽo.
Cậu đầy đủ, cậu tốt đẹp, cậu cảm thấy mình hạnh phúc không gì sánh được.
Dương Sóc nhìn cậu bé run rẩy trong lòng mình, hưng phấn đến đỏ bừng cả mặt, đôi con ngươi đen kịt bị nước mắt tẩm ướt, chỉ nhìn anh, chỉ nhìn một mình anh!
Đây là đêm của một năm mới, là màn làm tình đầu tiên.
Sôi nổi, nồng nặc, thơm tho…
Lần này Dương Sóc đã rút kinh nghiệm, sớm tắt di động rồi, ôm Trần Mặc bọc kín trong chăn ngủ khò. Cứ thế ngủ thẳng đến mức đầu cũng đau, mới mở con mắt sường mù mơ màng ra.
Trong gian phòng mờ mờ tôi tối, chiếc đồng hồ treo tường bây giờ đã điểm 11h giờ trưa. Trần Mặc gối đầu lên cánh tay anh, hô hấp nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-quay/2155916/chuong-35.html