Thái Mãn Tâm - Quá khứ hoàn thành
Không thể ngăn được dòng chảy của thời gian, vậy thì hãy để nó nhấn chìm hoặc mang mọi thứ đi. Cái gọi là vĩnh hằng chẳng qua chỉ là tận cùng của hồi ức, tận cùng cùa giấc mơ.
Thái Mãn Tâm phải quay về Bắc Kinh trước khi nhà trường bắt đầu kỳ nghỉ hè để thăm giáo sư, chuyên gia về lĩnh vực kinh tế học và khoa học môi trường. Trước khi đi, Tề Dực và cô cùng đến Cục Lâm nghiệp Đồng Cảng tham dự hội nghị. Cô thu thập, chỉnh lý những ý kiến và nghi vấn của mọi người rồi đến các văn phòng chào mọi người.
“Tiếc là cô không được xem chuyên mục tin tức của đài truyền hình tỉnh”. Trưởng phòng Cung đưa cho cô một tờ báo: “Nhật báo đã giới thiệu hạng mục này. Mấy hôm nữa đài truyền hình tỉnh có một tiết mục đặc biệt, khả năng trong đó còn có cảnh lần trước hai người cùng làm phiên dịch khi tổ chuyên gia nước ngoài đến khảo sát. Không sao, tôi sẽ yêu cầu đài truyền hình đưa DVD cho cô xem”.
“Tôi hy vọng hạng mục này có thể thành công”. Thái Mãn Tâm mỉm cười cầm tờ báo: “Nếu không thì thật có lỗi với sự nhiệt tình tuyên truyền của họ”.
“Sao có thể không thành công được?”. Trưởng phòng Cung thao thao bất tuyệt, hết lời khen ngợi sự tận tâm tận lực của cô.
Tề Dực đứng cạnh mỉm cười không nói gì. Thái Mãn Tâm quay sang nhìn anh, nhăn mày làm mặt xấu.
Lúc ấy, cục trưởng bước ra từ phòng bên cạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-phong-nhung-nho/2251737/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.