Thái Mãn Tâm - Quá khứ tiếp diễn
Có lẽ ở bên cạnh em, anh đang theo đuổi sự tự do cô độc.
Từ thị trấn Bạch Sa trở về Đồng Cảng, Giang Hải trả xe cho bạn, chuyện trò vài câu rồi đi về phía quán trọ của bà Lục. Thái Mãn Tâm đeo chiếc túi nhỏ, đứng cách một đoạn, rảo bước đi theo.
Đi lên sườn dốc, cúi nhìn những căn nhà màu trắng bên đường, hít hà mùi hương của biển, thấp thoáng nghe thấy tiếng sóng dịu dàng và tiếng máy tàu thuyền. Bỗng chốc cô cảm thấy nhẹ lòng, may mắn vì mình còn có thể quay về thành phố nhỏ bé này.
Trở về nhà trọ, A Tuấn chạy lên cầm túi cho cô: “Nếu không phải anh Đức gọi điện tới thì chúng tôi đã đến Đam Hóa tìm cô rồi”.
“Về là tốt rồi, về là tốt rồi”. Bà Lục vén tóc mai của Mãn Tâm ra sau tai: “Bà đã nói là không cần lo lắng, cháu sẽ không đi xa, sẽ nhanh chóng quay trở lại”.
Thái Mãn Tâm nhớ lại những lời Giang Hải vừa nói, ngày hôm trước bà Lục vô cùng lo lắng, không kìm được lén nhìn anh. Giang Hải nhìn cô, hếch cằm: “Đi bật quạt, rồi đi mua thứ gì cho mọi người giải khát. Tôi muốn uống bia”.
Cô vui vẻ nhận lời, chạy ra siêu thị nhỏ ở góc đường mua nước hoa quả và trà mát.
“Đây không phải bia”. Giang Hải nhìn đồ uống trên tay rồi cau mày.
“Ban ngày đã uống, sớm muộn bụng sẽ to như cái trống”. Thái Mãn Tâm giật lấy cốc trà mát trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-phong-nhung-nho/2251714/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.