Tiểu trúc Nhược Thuỷ quanh năm suốt tháng yên bình tĩnh lặng, sự náo nhiệt của mấy ngày nay như bù đắp lại hơi người bị thiếu thốn trong quá khứ, dù không đến mức như khách đến đầy nhà nhưng vẫn luôn có tiếng người ồn ào huyên náo.
Nhưng nghĩ kĩ lại thì, Lưu Ly rời đi, Bùi Tiêu Y vốn đã ít nói lại còn hôn mê, sau khi tỉnh lại cũng không tạo nên bao nhiêu động tĩnh. Cho nên tính đi tính lại thì chỉ có mỗi Kỳ Vạn Quán, vị huynh đài này làm việc tốt không nhường ai chính là quân chủ lực trong việc tạo tiếng ồn --
"Đinh thần y ngồi chắc vào nhé, chuyện ta sắp kể ra tuy là một bí mật nhỏ, nhưng nó lại có thể nhấc lên một trận gió tanh mưa máu trên giang hồ, nói xa hơn thì thậm chí còn có thể trực tiếp phá vỡ căn cơ suốt trăm ngàn năm qua của Võ lâm Trung Nguyên!"
"Nghiêm trọng đến mức đó sao? Vậy làm sao bây giờ? Ta nghe xong có phải chịu trách nhiệm không? Ta, ta không nghe có được không..."
"Vậy thì không được! Sao ta có thể để ngươi mất tiền không công được chứ?"
"Vậy... được rồi, ta ngồi chắc rồi, mời ngươi nói."
"Lần này ta vì ngươi và Xuân thiếu hiệp phải nói là thâm nhập vào đầm rồng hang hổ lên núi đao xuống biển lửa cửu tử nhất sinh..."
Vừa tiễn người trở về Xuân Cẩn Nhiên đã nghe Kỳ Vạn Quán kể lại lịch sử đẫm máu, không cần nhìn cũng có thể đoán được dáng vẻ văng nước miếng tứ tung của hắn.
"Kỳ Lâu chủ" Nếu không lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nhien-ky/527625/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.