Thi thể của Thanh Bình được đưa đến hậu viện của Thiên Thanh Các, đó là vì Thanh Trường Thanh nằng nặc muốn Đinh Nhược Thuỷ kiểm tra từ đầu đến chân Thanh Bình một lần, mà Đinh thần y lại kiên trì canh giữ ở Thiên Thanh Các, cuối cùng mọi người đều phải lùi một bước.
Lúc Đinh Nhược Thuỷ vào hậu viện nghiệm thi, đám người bị sương lạnh giày vò đến tận nửa đêm tụ tập ở sảnh chính Thiên Thanh Các, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Phân tích cũng đã phân tích rồi, suy luận cũng đã suy luận rồi, nhưng hung thủ vẫn chưa thấy bóng dáng.
"Mời Xuân thiếu hiệp dùng trà."
Linh Nhi và Tiểu Đào phụng mệnh dâng trà để an ủi mọi người trong phòng.
Xuân Cẩn Nhiên tiếp lấy tách trà nóng từ tay Linh Nhi, hương trà thoang thoảng giúp hắn thư giãn thần kinh căng thẳng, hắn nở một nụ cười với Linh Nhi: "Đa tạ."
Linh Nhi đỏ mặt, yên lặng cúi đầu, nhưng khoé miệng hơi cong lên đã làm lộ tẩy tâm trạng của nàng, dù không nhìn tới vẫn có thể tưởng tượng lúm đồng tiền khả ái trên gương mặt kia.
Xuân Cẩn Nhiên bất giác mỉm cười, đây là khoảnh khắc duy nhất khiến hắn cảm thấy bình ổn trong tối nay, không liên quan đến tình dục, không liên quan đến thế tục, không liên quan đến yêu hận hay thù khổ, đơn giản và thanh thuần, nhẹ nhàng và tươi mát, như một cơn gió mát giữa mùa hè, hoặc như tiếng lục lạc trên cổ tay một cô nương.
.... Lục lạc?
Xuân Cẩn Nhiên hồi thần, quả nhiên nghe thấy âm thanh thanh thuý vang lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nhien-ky/527614/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.