Hạng Nghiêm bất lực nhưng sao tính toán với cậu được, hắn lại không phải người rề rà, nói luôn: “Tôi là Enigma.”
“…”
Có âm thanh cằm rơi xuống đất.
Hai người Đào - Hứa từ giật mình cho đến trố mắt ra nhìn Hạng Nghiêm như nhìn sinh vật quý hiếm.
Quý hiếm thật mà.
“Cậu là Enigma?”
Hứa Văn là người đầu tiên phản ứng lại trước, nhíu mày trừng Hạng Nghiêm.
“Xin lỗi, chuyện này ngoài gia đình tôi thì không ai biết nữa.”
Hạng Nghiêm biết hắn muốn nói gì mà tự nhận lỗi trước.
Quả nhiên vẻ mặt Hứa Văn rất không vui.
“Là sau khi phân hóa xong thì phát hiện là Enigma sao?”
Hắn xụ mặt hỏi. Hạng Nghiêm gật đầu.
“Khoan đã!”
Bỗng nhiên Đào Bạch hô lên khiến ba người còn lại giật mình. Cố Giản nhìn hắn, tự nhiên có dự cảm không tốt.
Quả nhiên sau đó nghe hắn chỉ vào cậu chỉ thiếu hét ầm lên: “Nói vậy cậu… Cậu…”
Hắn nói lắp, nhưng mà ai cũng hiểu.
Hứa Văn cũng quay ngắt qua nhìn Cố Giản.
Sau một phút nghĩ thông, hắn ngã người ra lưng ghế cười quái dị: “Tôi rốt cuộc hiểu vì sao anh lại tụ tin như thế rồi.”
Cố Giản không nói gì, nhưng chẳng khác gì thừa nhận. Chỉ là lúc cậu nhìn Đào Bạch còn có hơi lo âu.
Quả nhiên liền nghe Đào Bạch sau một lúc bình tĩnh lại giọng điệu trở nên nguy hiểm nói: “Là cậu ta cưỡng ép cậu phải không?”
“…”
Ba người im lặng.
Ở lúc Hạng Nghiêm định lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nham-mot-cai-thoi-ma-lam-gi-cang/3491679/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.