Hạng Nghiêm vốn bất thình lình xông đến tận cùng cũng muốn thở hắt ra một hơi còn sợ cậu sẽ đau mà sau đó không dám động nữa, bởi vì bên trong cái miệng nhỏ kia đang nhấp thật kịch liệt, hắn xem không thấu. Đợi hắn bất ngờ chạm vào tiểu Cố Cố đang rỉ nước, hắn ngẩn ra, sau đó mới hiểu Cố Giản là vừa mới cao trào. Cái sự mấp máy kia là do chịu kí©h thí©ɧ quá lớn…
Hiểu được vậy rồi, dây thần kinh hưng phấn của hắn bỗng giật thình thịch như điên.
Trước khi hắn kịp nhận thức được, bản thân đã nắm cái mông của cậu lên mà vùi dập.
“Á á ức… Không…”
“Hức Hạng Nghiêm! Chậm a… Chậm mẹ cậu…”
“Ha…”
Phía sau cậu chợt vang lên một tiếng cười khẽ.
Cố Giản chưa kịp nổi khùng thì cả người đã bị lật lại.
“Á…”
Tên khốn kia cứ thế để vậy mà lật cậu lại, phân thân dữ tợn kia cũng xoay một vòng trong người cậu, Cố Giản cứ tưởng mình chết rồi.
Còn kẻ trong lúc kích động đem cậu lật lại cũng bị một trận hấp mυ"ŧ bên trong cái miệng nhỏ kia chọc cho mém chút bắn ra. Hạng Nghiêm chịu đựng cảm giác muốn bùng nổ không khỏi bội phục khả năng khống chế của Enigma, mẹ nó hắn thế mà nhịn được. Hắn thần rồi.
Nếu Cố Giản mà biết hắn nghĩ gì thì đảm bảo cậu sẽ chửi đổng lên cho xem.
Nhưng mà lúc này cậu làm gì còn sức đâu mà mắng người. Đặc biệt là khi tên gấu tó kia chưa để cậu thở đã loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nham-mot-cai-thoi-ma-lam-gi-cang/3488394/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.