Cố Giản cũng biết hắn hào hứng, đại loại là tên này luôn dùng khóe mắt nhếch lên nhìn cậu một cách vô ý thức. Giả sử nếu sau lưng hắn có cái đuôi, nhất định đã quẩy thành cái quạt.
Nhưng cậu không biết đó chỉ mới là bắt đầu.
Người đàn ông đang hưng phấn, lúc có người không nói, lúc không có người ngoài, bên cạnh còn có Omega của mình… Làm chất dẫn nổ, Cố Giản đứng mũi chịu sào.
Khi Cố Giản đang mở cửa, cậu bất ngờ bị một thân hình nóng rực áp lên phía sau.
“Cậu làm gì vậy? Xê ra coi!”
Cả đêm nay cứ xà quần với hắn, Cổ Giản đã quen rồi, vừa giật mình đã vô thức há miệng đớp chát. Cho dù bị con gấu tó kia dùng hai tay ép buộc đem cả người cậu dán hết lên người hắn, giữa hai người chẳng có một kẻ hở. Hắn còn gác cằm lên vai cậu, hơi thở nóng mang theo mùi men hung cho cậu choáng váng, Cố Giản vẫn chưa có ý thức được khác thường.
Nếu biết, cậu sẽ không mở cửa mà là bỏ chạy.
Cho dù chưa chắc đã chạy được.
Cho dù hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng nó chưa đủ cho Cố Giản nghĩ thông suốt, có thể cam tâm nằm dưới thân người khác.
Trước buổi tối, có lẽ Hạng Nghiêm sẽ không làm gì cậu. Nhưng lúc này hắn bị men say làm ảnh hưởng, trong đầu chỉ toàn là Omega trước mặt mình, được trời đất tạo riêng cho hắn.
Cạch.
“Hức… Cậu làm gì!? Đừng liếʍ a…”
Tiếng cửa mở ra như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nham-mot-cai-thoi-ma-lam-gi-cang/3488391/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.