“Anh ta nói gì với anh?”
Cảnh cậu đứng với Tô Đan Chi rất nhiều người thấy, không ngoại lệ tên gấu tó vẫn chưa ý thức được mình đang canh cậu như canh tù nhân. Cho dù không chắc hai người có nói chuyện với nhau hay không thì với độ ngang tàng của Hạng Nghiêm, hắn hỏi một câu là bình thường.
Cố Giản không đáp liền mà sâu kín nhìn hắn một cái.
Ánh mắt đó rất khó diễn tả, khiến lớp da sau gáy Hạng Nghiêm tê rần lên. Hắn lợi dụng góc mù ở dưới gầm bàn không chút nghĩ ngợi chụp lấy tay Cố Giản, nắm chặt.
Cố Giản bất ngờ, sau đó trợn mắt trừng hắn. Bàn tay dưới bàn giãy giụa.
Nhưng giãy không ra.
Cố Giản càng ra sức trừng hắn.
Cảnh tượng này trong mắt dân chúng xung quanh chính là đang liếc mắt đưa tình rải cơm chó một cách đáng hận. Cho dù này là hai thằng “Alpha”.
Chỉ có dân ngược đời như Hứa Văn, mê cái sự kí©h thí©ɧ giữa A với A mới đầy hứng thú tò mò nhìn hai người họ, trên môi luôn treo nụ cười giống y như tên lưu manh.
Thú vị thật chứ.
Bởi vì hắn nhìn ra được Hạng Nghiêm vẫn chưa thuần phục được con sói Cố Giản kia cho nên hắn càng thêm mong chờ tương lai sau này sẽ càng nhiều thú vị hơn nữa.
A với A quả thật là ngỏ cụt, nhưng thế mới càng kí©h thí©ɧ.
Sống thế mới gọi là sống.
Tự nhiên hắn nhớ ai đó rồi, không thì mai tìm thời gian đi bắt trái đào kia lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nham-mot-cai-thoi-ma-lam-gi-cang/3488389/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.