Đào Bạch lại nhảy dựng lên: "Hai Alpha thì quen quen bằng cái đường nào!!?"
"..."
Nói nghe hợp lý vãi.
"Không phải!"
"..."
Không phải cái gì? Não Cố Giản nhất thời không theo kịp tiết tấu.
Đào Bạch thì nắm cổ cậu lên rống to: "Không phải không được!"
"..."
"Có phải thằng nhóc đó cưỡng bách cậu không??"
"..."
Não ngươi lượn sóng quá rồi đấy, thế mà còn nghĩ ra được như vậy nữa.
Bộ nhìn ông giống người sẽ bị cưỡng bách đến thỏa hiệp à???
Cố Giản xù lông: "Cưỡng cái đầu cậu chứ cưỡng!!"
"..."
Đào Bạch héo: "Tốt, cậu trông vẫn bình thường."
"..."
Đệch mịa cậu! Cố Giản chỉ thiếu cho hắn ngón giữa.
"Vậy cậu nói đi, rốt cuộc là sao?"
"..."
Sao đi vòng vòng lại về đây nữa thế???
Cố Giản mệt mỏi ngã ngửa trên ghế, nơi khóe mắt có thể nhìn thấy khung cảnh sau lưng. Bên ngoài tấm kính hai chiều trong quan cafe họ đang ngồi là đường xá nhộn nhịp, lòng cậu cũng lộn xộn giống vậy. Tự nhiên đùng một cái biến thành Omega của người ta, Alpha thẳng nam sắt thép nào chịu cho nổi.
"Tiểu Bạch, cậu đừng hỏi chuyện này nữa."
"Không cho gọi tôi là tiểu Bạch!!"
Đào Bạch thiếu điều muốn diễn khổng long hóng.
Ok, được rồi.
"Tóm lại là cậu chỉ cần biết tôi với cậu ta đang tìm hiểu nhau thôi. Sau này có thể sẽ tiến tới mối quan hệ càng thân thiết hơn. Có cơ hội sẽ nói rõ ràng với cậu, nể tình bạn thân nhiều năm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nham-mot-cai-thoi-ma-lam-gi-cang/3488377/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.