Sau khi thiếu đi vật che chắn có chút chất lỏng nào đó đầy ám muội không ngừng chảy ra, đã làm ướt quần cậu nhưng rõ ràng là chưa chảy hết. Lúc này nó ở trước mặt hắn không ngừng nhỏ giọt, màu trắng trong suốt, tràn ngập d.âm mị.
Mùi hoa cam thảo tại hai nơi này phát ra nồng đậm đến mức cả phòng tắm đều là mùi của nó.
Lẵng chân trong tay hắn giãy giụa, động tĩnh này đem hắn từ trong mê muội nhất thời kéo ra.
Hắn theo bản năng nhìn lên, sau đó nhìn thấy khuôn mặt thẹn đến cứng đờ của người thanh niên.
Phản ứng đầu tiên của Cố Giản khi đối diện với đôi mắt của Hạng Nghiêm là đứng dậy muốn bỏ chạy.
Nhưng một là chân cậu còn đang bị hắn nắm, hai là cậu đã có đủ sức để chạy chưa.
Chính vì vậy...
Bộp!
Cố Giản vấp té. Hạ thân đập thẳng vào mặt Hạng Nghiêm.
“!”
“...”
Hạng Nghiêm khó được đứng hình khi bất thình lình tiếp xúc thân mật với tiểu Cố Cố.
Hơn hẳn thế nữa, bởi vì giật mình nên hắn theo bản năng đưa tay lên đỡ lấy cái người không chịu an phận này mà vô ý đặt tay lên cái mông đang ướt rượt...
Không khí nơi hiện trường phải nói là khốn đốn không chịu nổi.
Trong lúc bất chợt nó thiếu đi chút trầm trọng vì trận khóc mới rồi của Cố Giản, lại nhiều ra một phần ám muội vì dáng vẻ lúc này của họ.
Hạng Nghiêm tê cả da đầu không dám động lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-nham-mot-cai-thoi-ma-lam-gi-cang/3488370/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.