Sau khi gửi tin nhắn cho Tạ Hành Xuyên xong, Giản Đào lại xác nhận thêm một lần nữa, trong túi của cô thật sự không có sữa rửa mặt.
Chắc là do lúc sáng túi của mình cách quá xa nên thuận tay ném vào trong túi của anh, kết quả là quên lấy đi.
Ánh mắt của cô quét ở trên bồn rửa tay một vòng, thấy Tạ Hành Xuyên nhắn lại.
Chó họ Tạ: 【 Bạn cùng phòng cũng không có? 】
Cô cúi đầu gõ chữ: 【 Lúc nãy tôi vừa xem qua nhưng mấy cô ấy đã ngủ rồi, không hỏi đã dùng thì không tốt lắm. 】
Huống chi cơ địa từng loại da không giống nhau, dùng đồ của mình vẫn là tốt nhất.
Nghĩ nghĩ, cô tiếp tục gửi thêm một tin nhắn: 【 Anh chỉ cách tôi có hai bước chân. 】
Người đối diện qua một phút sau mới nhắn lại.
【 Được rồi, tôi đây sẽ đưa xuống cho em, bà cô. 】
Rất nhanh, trên cầu thang vang lên tiếng bước chân.
Giản Đào giống như con mèo xù lông, cầm lấy di động điên cuồng gõ: 【 Anh đừng đi tới đây nha! Bên này có ống kính! 】
Chó họ Tạ: 【? 】
Nhặt một quả đào: 【 Tôi vừa quan sát qua, từ cửa sau anh đang đứng bên cái cầu thang xuống dưới kia không có camera. 】
Chó họ Tạ: 【 Chúng ta bây giờ là đang yêu đương vụng trộm? 】
Giản Đào cảm thấy khó hiểu, không rõ tại sao lời nói này có thể từ trong miệng anh nói ra:
【 Chúng ta là quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-mot-mieng-mat-dao/2705657/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.