Từ Khanh Ngôn hết cách, bèn khai báo đại khái tình huống một hồi, kết quả đương nhiên là dẫn tới một trận chế giễu điên cuồng từ thằng bạn tồi.
"Hahahahahahaha cười chết tớ rồi, cậu ở đây xoắn xuýt nửa ngày, kết quả người ta căn bản không có ý này, thật là hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình mà~"
Từ Khanh Ngôn buồn bực: "Cậu quái gở cái gì, tớ lại không biết tình huống này! Cái này người bình thường không khỏi sẽ suy nghĩ nhiều sao, kiểu người như chị ấy..."
Nhìn đối phương không tin, cậu dứt khoát lấy điện thoại ra, mở Weibo, tìm kiếm Tống Thính Nam một hồi, quy tắc ngầm.
Kết quả chỉ tìm được ra những lời chém gió ba hoa của một số fan, cái gì mà [Chị Tống ngầu quá cầu bao nuôi!], [Bác sĩ nói răng lợi tôi không tốt chỉ có thể bám váy đàn bà], [Cảm tạ mời, sau khi gặp Tống Thính Nam tôi lên như diều gặp gió luôn.]
Đây đều là những thứ linh ta linh tinh gì đâu không.
Lục Phương thấy thế: "Cậu xem, không có chứng cứ xác thực đúng chứ." Cậu lại thở dài, mô phỏng theo lời nói thấm thía của người cha già: "Tiểu Ngôn à, cậu phải biết trong cái giới truyền thông này có rất nhiều lời đồn không căn cứ, cậu phải biết học cách dùng con mắt của mình để đi phân biệt phẩm cách của một người, hiểu không hả?"
Từ Khanh Ngôn lườm một cái, không muốn nhiều lời với Lục Phương não ngắn này, cậu thay đổi từ tìm kiếm, kết quả tìm ra rất nhiều bức ảnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-loi-sao-khong-ai-tin-toi-yeu-duong-nghiem-tuc-vay/2870192/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.