Ý tứ ám chỉ cực độ này khiến cpu Từ Khanh Ngôn ầm một hồi cháy khô luôn, trong lúc nhất thời sắc mắt đỏ bừng như sắp bốc khói.
"Đừng...Đừng trêu em nữa mà."
Từ Khanh Ngôn lên tiếng âm nhỏ như muỗi, sao cô cứ luôn như vậy, lúc gặp nhau đối với cậu thì nói toàn những lời dễ dàng gây nên hiểu lầm, nhưng ở trên Weixin lại như thế với cậu.
"Chị trước sau đều là trêu đùa em mà..." Cậu lẩm bẩm, giả bộ có chút bất mãn, đang mong đợi nghe được cô phản bác.
"Haha." Tống Thính Nam bật cười, đứng dậy, cười sát bên tai cậu khiến cậu có hơi hồi hộp, nổi lên một tầng da gà mỏng.
"Bị em phát hiện rồi?"
Răng rắc.
Từ Khanh Ngôn thật giống như nghe thấy âm thanh của một món đồ gì đó vỡ nát, cậu tỉ mỉ miêu tả ngũ quan của cô.
Cô mỉm cười, trong mắt đều lộ ra nụ cười dịu dàng.
Nhưng dù là một người như vậy, vừa nãy lại nói ra lời nói lạnh lẽo như thế.
Sao cô có thể, thản nhiên như vậy vô tình như thế...thừa nhận rồi sao?
Không hổ là học diễn xuất, cậu thu hồi lại sự chật vật của mình theo bản năng, cong môi nở nụ cười rực rỡ: "Chị rất quá đáng nha."
"Vậy, để xin lỗi, cho em uống một hớp?"
Tống Thính Nam đưa rượu pha trộn của mình qua, chất lỏng rượu màu xanh da trời ở dưới ngọn đèn lấp loáng sóng nước.
"Không đâu." Cậu từng chữ từng câu từ chối: "Em không thích uống rượu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-loi-sao-khong-ai-tin-toi-yeu-duong-nghiem-tuc-vay/2870174/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.