Phần mềm di động thông báo có một khối không khí lạnh từ phương Bắc nhanh chóng di chuyển xuống phía Nam, hiệu quả sẽ vô cùng rõ rệt, ví dụ như nửa đêm sẽ hạ nhiệt.
Sở Dụ nằm trên giường, nghe tiếng gió thổi vù vù bên ngoài cửa sổ.
Cậu nhớ tới khi còn nhỏ, cậu rất sợ những đêm tối thế này.
Tất cả ánh sáng chợt lóe trong mắt cậu, đều sẽ biến thành quái vật mang theo sừng dính máu cùng với nanh vuốt. Tất cả tiếng lá cây rụng xuống đều là tiếng động nguy hiểm của quái vật ở bên ngoài loạng choạng rình mồi.
Khi đó, mỗi buổi tối, cậu đều túm chặt lấy chăn, tự mình kể chuyện thôi miên chính mình, gửi gắm hi vọng rằng ngủ rồi sẽ không sợ nữa.
Sở Dụ chống khuỷu tay lên trên giường, nâng nửa người dậy, vươn tay lấy một chiếc máy chơi game, xác định vẫn còn pin, cậu đổi một tư thế, cầm máy nằm sấp trên giường chơi game.
Mở trò chơi giải câu đố mới tải xuống ra, ban đầu rất đơn giản, gần như không cần động não, Sở Dụ liên tiếp thông qua bốn năm cửa, ngón tay để trên nút bấm, nhịn không được nhìn ra bên ngoài cửa.
Mẹ của cậu trước giờ không ở nhà lâu, có rất nhiều chuyện cần bà xử lý, nhiều vấn đề cần bà giải quyết.
Cũng không biết Thi Nhã Lăng còn ở nhà không.
Nhớ lại những lời Thi Nhã Lăng vừa mới nói, cùng với vẻ mặt nghiêm khắc ấy, trong lòng Sở Dụ trào dâng cảm giác bực dọc. Nhưng không được bao lâu, cảm giác bực dọc này đã tan biến sạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-len-dau-ngon-tay-anh/1347161/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.