Sở Dụ hôn hai cái, Lục Thời đều không có phản ứng gì.
Chẳng lẽ là bị mình dọa sợ rồi?
Sở Dụ đang phân vân, nên nắm bắt cơ hội hôn nhiều thêm mấy cái nữa, hay là thấy tốt thì thu quân, lần sau tiếp tục cố gắng.
Người ngồi ghế sau đột nhiên lên tiếng, hình như là nhận điện thoại.
Đậu!
Sở Dụ bị dọa nhảy dựng, đột nhiên ý thức được, hôn cái gì mà hôn, con mẹ nó cậu vẫn còn đang ở trên xe khách này! Không thể kích động, không thể kích động, không thể bị sắc đẹp mê hoặc, tuy rằng quả thực là rất thú vị........
Âm thầm nhắc nhở trong lòng, Sở Dụ chuẩn bị ngồi lại cẩn thận.
Lục Thời vẫn luôn không nhúc nhích, ngày lập tức, anh vươn tay khống chế động tác của cậu.
Trong xe chật hẹp, người ngồi ghế sau đang dùng ngôn ngữ địa phương mà Sở Dụ nghe không hiểu nhỏ giọng nói chuyện điện thoại. Xe khách đi lên con đường quốc lộ cũ xóc nảy, hai bên đường không có đèn, trong tầm mắt đều tối đen. Dưới chút ánh sáng còn sót lại, hình ảnh mờ mịt của núi non cùng với hai hàng cây bên đường không ngừng lùi về sau.
Gáy của Sở Dụ bị tay Lục Thời đè nặng, không thể vùng vẫy chút nào.
"Lục....."
Cậu lo lắng muốn gọi tên của Lục Thời, nhưng chỉ vội vàng phát ra nửa âm tiết.
Lục Thời hôn lên cổ cậu.
Cổ áo lông vũ bị kéo xuống, hô hấp của Lục Thời hổn hển nóng bỏng. Nói là hôn, nhưng lại càng giống liếm cắn hơn, đau đớn dần tản ra, làm cậu liên tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-len-dau-ngon-tay-anh/1347156/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.