Tiểu Chi đi tới đi lui trong địa thạch phòng, nàng dừng bước đối mặt với Cát Nhược :
- Tại tiểu ca hết... mới rơi vào chỗ này. Giờ thì không biết đường nào mà ra.
Cát Nhược nhăn mặt :
- Tại sao nàng nói tại ta chứ? Đúng ta tại vì nàng và Tuệ Nam thôi. Hai người đánh nhau long trời lở đất. Cát Nhược mới khích bác, để ngăn các nàng lại. Đã không một lời cám ơn còn hè nhau rượt ta chạy thục mạng.
- Cớ sao tiểu ca lại xen vào chuyện riêng của chúng ta?
Tiểu Chi liếc qua Tuệ Nam. Nàng thấy vẻ mặt Bạch Hạc tiên cô nghiêm khắc đang nhìn Cát Nhược.
Cát Nhược xem chừng giữa Tiểu Chi và Tuệ Nam như lửa và nước, liền bật lên tràng cười khanh khách, để giảm bớt không khí căng thẳng :
- Chẳng lẽ ta lại nhắm mắt làm ngơ để mặt các người đánh nhau sao?
- Tiểu ca không biết thì đừng xen vào.
Cát Nhược hừ một tiếng nói :
- Giờ thì tiểu ca không xen vào nữa. Ở đây quả là hí trường đắc dụng nhất trên giang hồ. Các người cứ đánh nhau, đánh cho tới khi nào hai người ngã đùng ra chết càng tốt.
Tuệ Nam nhướng mày, tỏ thái độ bất nhẫn :
- Lúc thì ngươi cản ta và Tiểu Chi đấu với nhau, khi thì lại khích tướng cho chúng ta đấu một mất, một còn. Ngươi có ẩn ý gì hả?
Cát Nhược mỉm cười, nheo mắt với Tuệ Nam :
- Bạch Hạc tiên cô không hiểu à? Thế mà trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-tuyet-phap/2344626/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.