Tuệ Nam và Bá Ngôn bước ra hắc phòng. Hai người nhìn thấy Song Hùng Tuyệt Địa Thân Quản Kim và Lưu Chí Nhẫn đang nóng lòng đi tới đi lui.
Vừa thấy Tuệ Nam, Thân Quản Kim đã bước lại hỏi :
- Vô Cát Nhược đâu rồi?
Tuệ Nam nhếch mép nói :
- Các ngươi đã phát tài rồi đó.
Nàng cùng với Bá Ngôn bỏ đi thẳng ra ngoài lan can tòa Ngự Uyển cung. Tuệ Nam rút ngọc tiêu đưa lên miệng thổi, bạch hạc từ trên cao chúc xuống. Hai cánh chim rộng ba trượng vỗ phành phạch, tạo ra những cơn gió lốc muốn thổi tốc cả mái tòa Ngự Uyển cung.
Tuệ Nam và Bá Ngôn khẽ điểm mũi hài, cả hai nhẹ như cánh bướm cất lên cao rồi hạ xuống mình bạch hạc. Bạch hạc vỗ cánh, bay vút lên, chẳng mấy chốc đã khuất dạng cuối chân trời.
Chờ cho Tuệ Nam và Bá Ngôn lên mình hạc bỏ đi, Song Hùng Tuyệt Địa mới băng mình vào phòng. Vừa thấy Vô Cát Nhược tả tơi ngồi dựa vào chiếc đôn, Thân Quản Kim đã băng đến chực choàng tay đỡ.
Cát Nhược thấy Thân Quản Kim tính giúp mình, đã phủi tay, miệng lầu bầu :
- Không cần... Lúc này thì ta chẳng cần ai giúp đỡ hết.
Thân Quản Kim vỗ về chàng :
- Tiểu tử... ngươi không sao chứ?
- Tất nhiên rồi, nếu có sao thì tiểu gia chỉ còn là cái xác không đầu.
Cát Nhược ẹo lưng :
- Ái chà... Con tiện tỳ thúi tha đó đánh tiểu gia một chưởng, trẹo hết bốn đốt cột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-tuyet-phap/2344597/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.