Cát Nhược cùng Song Hùng Tuyệt Địa quay trở lại thị trấn Ô Đầu. Sự trở lại của Cát Nhược lần này ngoài sự tiên liệu của chàng. Chàng vừa xuất hiện thì đã có người nhìn ngó, có người mon men đến gần.
Một tên ăn mày mon men hỏi :
- Tiểu ca, hôm nay có khoản đãi chúng tôi nữa không?
Thấy gã ăn mày, Cát Nhược liên tưởng đến Trương Khuất Sanh, liền hậm hực khoát tay :
- Không! Nhất định không! Cái bang các ngươi chỉ là hạng ăn cháo đá bát. Đi chỗ khác, nếu có gặp lão Trương bang chủ thì nhắn gửi với lão rằng, Song Hùng Tuyệt Địa nhị vị đại thúc cùng tiểu gia Vô Cát Nhược sẽ tìm đến y mà bẻ hai hàm răng xấu huỷnh của lão.
Gã ăn mày thấy thái độ không mấy thiện cảm của Cát Nhược, liền lấm lét chực bỏ đi, nhưng chưa kịp quay lưng, Cát Nhược đã ghịt áo gã lại.
Soạt!
Chiếc áo khất cái rách toạt sau cái kéo tay nhẹ nhàng của Cát Nhược, Song Hùng Tuyệt Địa nhìn ngỡ chiếc áo gã Cái bang đã mục rửa theo năm tháng khất thực, nhưng gã Cái bang thì đỏ ửng mặt và ngạc nhiên vô cùng.
Thấy lớp áo trong như áo lót phụ nữ, Cát Nhược khoát tay nói :
- Xin lỗi... xin lỗi... Ta không có ý đó.
Gã Cái bang nheo mày nhìn chằm chằm vào chàng nói bằng giọng bán tín bán ngờ :
- Kim tỵ giáp còn không chịu nổi cái phủi tay của tiểu ca, chứng tỏ...
Cát Nhược trợn trừng hai mắt :
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-tuyet-phap/2344590/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.