Đồng thời Tây Môn Kiệt cũng đứng xa xa ôm quyền thi lễ, cất giọng cười khùng khục nói:
- Tống đại tổng quản, đáng tiếc đã đến chậm một bước!
Tống Thiên Hành tạm thời không chú ý đến lời mỉa mai của Tây Môn Kiệt, chú mục nhìn thanh y nhân kẹp dưới nách Chu Chấn Bang hỏi:
- Chu lão, đó là Bạch Chấn Vũ...
Chu Chấn Bang gật đầu:
- Phải, lão nô thật không dễ dàng gì tìm được hắn trên một chiếc thuyền giữa sông Tần Hoài...
Tống Thiên Hành ngắt lời:
- Đã hỏi cung chưa...
Chu Chấn Bang đáp:
- Đã hỏi rồi, đại khái giống như tiên liệu của thiếu chủ.
Tây Môn Kiệt đứng một bên nói chen vào:
- Tống đại tổng quản, ngươi đã đoán đúng sao không đến sớm hơn một chút...
Tống Thiên Hành cười nhạt nói:
- Tống Thiên Hành đã không còn là Tổng quản của Kim Thang bảo nữa. Bộ mặt giả của ngươi cũng đã bị vạch trần, giữa ta và ngươi chắc không còn cần đến Tổng quản và Tổng văn án nữa.
Tây Môn Kiệt cũng cười đáp:
- Quả là người mau mắn, Tây Môn Kiệt rất tán đồng.
Tống Thiên Hành nghiêm mặt tiếp lời:
- Còn việc các hạ nói Tống Thiên Hành đến chậm một bước thì chưa hẳn đã là như vậy.
Tây Môn Kiệt thắt mắt hỏi:
- Chắc Tống đại hiệp còn có giải thích thêm...
Tống Thiên Hành cười nhẹ đáp:
- Không sai! Bởi vì Tây Môn Kiệt ngươi hãy còn ở đây!
Tây Môn Kiệt cười âm hiểm:
- Nói vậy chắc Tống đại hiệp cho rằng Tây Môn Kiệt này không chịu nổi một trận ác đấu chăng...
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-song-tuyet/140483/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.