Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
- Ta chạy!
Cảnh Ngôn cảm giác áp lực đáng sợ truyền đến từ sau lưng, thúc giục nguyên khí trong vụ tuyền, kinh mạch Võ Đạo đến cực hạn.
Phụt!
Chợt một luồng sóng khí từ đằng sau quét tới, sương trắng bị sóng khí đáng sợ vẹt ra ngàn thước. Nghĩa là trong phạm vi ngàn thước không có sương trắng, mắt thường thấy rõ cảnh vật.
Cảnh Ngôn vụt xoay người thúc giục một đoàn nguyên khí bảo vệ trước mặt, chặn sóng khí đáng sợ ập đến từ phía sau cách mình một thước.
Cảnh Ngôn ngây người:
- Đây là...
Một linh thú màu đen to như ngọn núi đáng sợ đập vào mắt Cảnh Ngôn.
Linh thú siêu khổng lồ không ngừng huơ hại tay đen thui như đang vỗ đập thứ gì trong không trung.
Cảnh Ngôn bản năng hít sâu, nhìn trân trân:
- Phù.
Con Hỏa Vân Thú Cảnh Ngôn đã giết thật nhỏ xinh khi so với linh thú này.
Bùm!
Cảnh Ngôn thấy linh thú khổng lồ huơ tay vỗ không trung, trong không trung sinh ra lực lượng cường đại khó tin đánh bật lại bàn tay nó.
Cảnh Ngôn lại ngây người:
- Chuyện gì xảy ra?
Rất nhanh Cảnh Ngôn phát hiện trước mặt linh thú khổng lồ có một bóng người lơ lửng, một nữ nhân mặc váy dài màu lam.
- A? Là võ giả?
Một nữ nhân đang đánh nhau với linh thú siêu đáng sợ.
Cảnh Ngôn không chắc đẳng cấp của linh thú này là gì nhưng hắn dám khẳng định ít nhất là cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972748/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.