Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Người ngoài dựng lôi đài trước cửa gia tộc khiêu khích, tử đệ ra mặt ứng chiến vì gia tộc của ngươi, đặt ở gia tộc nào cũng nên đứng ra bênh tử đệ của mình.
Cảnh gia thì sao?
Cảnh Sơn Cừ chủ quản Cảnh gia bênh vực người ngoài, trách mắng tử đệ ứng chiến vì gia tộc của mình.
Loại gia tộc này có thể cường thịnh sao?
Đám võ giả đứng xem vốn ôm tâm tình coi kịch, giờ thấy tiếc cho Cảnh Ngôn, không đáng vì gia tộc như vậy.
Cảnh Ngôn đứng trên lôi đài từ từ rút ra pháp khí Thiên Hỏa kiếm.
Cảnh Ngôn đặt cái tên Thiên Hỏa kiếm cho pháp khí lấy từ tay đại trưởng lão Ngụy gia Ngụy Chấn Chí. Cảnh Ngôn không muốn dùng tên cũ, hắn đặt tên mới cho pháp khí của mình.
Thiên Hỏa kiếm!
Thấy Cảnh Ngôn lấy ra Thiên Hỏa kiếm, con ngươi Tác Văn co rút lộ tia tham lam:
- Pháp khí?
Tác Văn sử dụng trường mâu chỉ là phàm khí cực hẩm, còn Cảnh Ngôn có pháp khí, thật là phí của trời.
Phải giết Cảnh Ngôn giành lấy pháp khí này!
Trong khoảnh khắc Tác Văn thầm quyết định như vậy.
Tuy Tác Văn dùng vũ khí không phải trường kiếm mà là trường mâu, nhưng pháp khí có giá trị rất cao, gã có thể mang pháp khí của Cảnh Ngôn về Thần Phong học viện đổi lấy pháp khí thích hợp mình. Có pháp khí thì sức chiến đấu của gã sẽ nâng cao lần hai.
Nghĩ đến đây mắt Tác Văn bắn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972677/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.