Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Triệu Đương Nguyên mỉm cười nói:
- Nếu Thương Long tiên sinh đã đồng ý thì Chân Nghiêm ra tay đi. Nhớ kỹ, không thể làm tiểu tử đó chết, Thương Long tiên sinh muốn hắn sống.
Triệu Chân Nghiêm cười âm hiểm:
- Tộc trưởng yên tâm, ta sẽ cẩn thận.
Triệu Đương Nguyên là phụ thân của Triệu Chân Nghiêm, nhưng trước mặt người ngoài gã sẽ kêu là tộc trưởng, riêng tư mới gọi phụ thân.
Triệu Chân Nghiêm nhìn hướng Cảnh Ngôn, khóe môi cong lên chậm rãi đến gần, mở miệng nói:
- Ha ha ha! Gần đây Cảnh Ngôn nhà ngươi rất nổi tiếng trong Đông Lâm thành. Nhiều người nói ngươi là thiên tài mạnh nhất Đông Lâm thành gần trăm năm qua, bọn họ đã sai, sai mười mươi. Ngươi chỉ là phế vật trước mặt ta, vốn ta lười quan tâm tên hề thích gây chú ý như ngươi, nhưng ngươi dám bị thương Triệu Đăng Thiên đệ đệ của ta, ta không thể tha cho ngươi!
Thật ra báo thù cho đệ đệ chỉ là cái cớ, Triệu Chân Nghiêm không ngốc, ngoài miệng gã làm bộ không thèm chấp Cảnh Ngôn, trong lòng thì biết để mặc hắn trưởng thành sẽ rất khủng bố. Triệu Chân Nghiêm tự tin nhưng không mù quáng đến mức trong mắt không người. Triệu Chân Nghiêm nghe Triệu Nhất Phong nói Cảnh Ngôn đã quay về cảnh giới Tiên Thiên, tuy chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ nhưng có thể giết Tác Văn cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ.
Quái vật như vậy nếu để hắn sống thì sau này làm sao được?
Cảnh Ngôn chưa đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972656/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.