Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Triệu Đương Nguyên cười nhìn Cảnh Ngôn, nụ cười cất giấu âm trầm và tàn nhẫn:
- Ha ha, hơi có đảm đương.
Triệu Đương Nguyên đảo tròng mắt nói:
- Nhưng chỉ đấu sống chết thì hơi chán, Chân nghiêm của Triệu gia ta đối chiến với Cảnh Ngôn Cảnh gia một trận, hay là hai gia tộc bỏ thêm chút gì vào trợ hứng?
Câu sau Triệu Đương Nguyên nói với tộc trưởng Cảnh gia Cảnh Thành Dã.
Cảnh Thành Dã hít sâu, hỏi:
- Thêm chút gì?
Triệu Đương Nguyên ngoài cười nhưng trong không cười nói:
- Đúng vậy! Lấy chợ khu tây của Cảnh gia ngươi làm tiền cược cho Cảnh Ngôn và Triệu Chân Nghiêm đối chiến, thấy sao? Cảnh tộc trưởng đã tin tưởng thực lực của Cảnh Ngôn như vậy chắc sẽ không ngại tay đi?
Đông Lâm thành có bốn chợ lớn gồm chợ khu đông, khu tây, khu nam, khu bắc.
Cảnh gia khống chế chợ khu tây, Triệu Đương Nguyên muốn Cảnh gia lấy chợ khu tây làm tiền cược là có tính toán riêng. Cảnh Ngôn thiên tài Cảnh gia bị giết, nếu mất thêm chợ khu tây thì Cảnh gia sẽ nhanh chóng suy sụp. Trừ phi Cảnh gia ra thêm nhân vật như Cảnh Thiên, nhưng đó là điều không thể.
Bốn chợ Đông Lâm thành đều nằm trong tay gia tộc hạng nhất. Võ giả Đông Lâm thành nào đều biết mức độ quan trọng của chợ đối với một gia tộc.
Ví dụ Cảnh gia quản lý chợ khu tây, mỗi năm thu lợi có khoảng một phần ba đến từ chợ. Nếu mất chợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972650/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.