Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Cảnh Ngôn cười với Trần Binh.
Nhìn Cảnh Ngôn mỉm cười Trần Binh thầm mừng.
Có hy vọng! Có hy vọng rồi!
Trần Binh mừng như điên, bỗng cảm thấy lúc trước cúi đầu xuống giọng là vô cùng đáng giá.
Cảnh Ngôn cười nói:
- Thành chủ Trần Binh, ta rất cảm ơn ngài đồng ý giúp Cảnh gia tiếp nhận chợ khu nam, nhưng ta chỉ là tử đệ bình thường của Cảnh gia. Có tộc trưởng Cảnh gia ta ở đây.
Trần Binh nhanh nhảu nói, sốt ruột nhìn Cảnh Thành Dã:
- Cảnh tộc trưởng xin hãy để ta hỗ trợ!
Cảnh Ngôn còn nhìn ra thành chủ Hoắc Xuân Dương muốn tha cho Trần Binh, Cảnh Thành Dã sống gần trăm tuổi, làm tộc trưởng Cảnh gia sao không nhìn ra?
Cảnh Thành Dã đang chìm đắm trong giật mình và hân hoan, thu chợ khu nam vào túi sinh ra trợ lực to lớn cho toàn Cảnh gia phát triển. Bất giác Cảnh Thành Dã bớt ghét Trần Binh hơn nhiều.
Cảnh Thành Dã mở miệng nói:
- Vậy làm phiền thành chủ Trần Binh.
Trần Binh hưng phấn gật đầu lia:
- Nên làm, nên làm!
Mặt Triệu Đương Nguyên đen như mực hỏi:
- Thành chủ còn có chuyện gì không?
Hoắc Xuân Dương phất tay:
- Không có, các ngươi có thể đi rồi.
Hoắc Xuân Dương dứt lời Triệu Đương Nguyên liền nhấc chân đi.
Chấp sự ngoại viện Thần Phong học viện Thương Long đứng dậy đi theo:
- Triệu tộc trưởng chờ ta chút.
Thương Long và Hoắc Xuân Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972642/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.