Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
- Cảnh Thiên Anh đến đây!
- Cảnh Ngôn cũng đến rồi!
Ánh mắt đám người chuyển qua, nhìn Cảnh Thiên Anh cùng Cảnh Ngôn đi tới trước cửa hàng vũ khí của Long Thần Vũ.
Lúc này, trên mặt Cảnh Ngôn xuất hiện một chút rét lạnh.
Cảnh Thần Tinh bất đắc dĩ thở dài một tiếng, nói:
- Cảnh Ngôn…
- Thần Tinh thúc thúc, ta đã biết, thúc không cần nói nữa!
Ánh mắt Cảnh Ngôn nhìn Cảnh Thần Tinh thật ôn hòa. Chuyện này không liên quan trực tiếp gì tới năng lực của Cảnh Thần Tinh cả.
Cảnh Thần Tinh bị Long Thần Vũ nhục nhã như thế vẫn cứ kiên trì tới đây, một người trách nhiệm như thế thật không uổng công Cảnh Ngôn kiên trì đem việc xây dựng đan lâu giao cho y.
Đối với người như Long Thần Vũ, giảng đạo lí gì đó hiển nhiên không hữu dụng.
Lời kẻ như Long Thần Vũ nói ra cũng có thể thay đổi bất cứ lúc nào, hơn nữa lòng tham càng không biết đủ. Long Thần Vũ ỷ vào thân phận, bối cảnh của mình cho rằng trong Đông Lâm thành không ai có thể làm gì gã.
Cảnh Thần Tinh lại thở dài một tiếng:
- Ài…
Tuy Cảnh Ngôn không hề có ý trách mình nhưng Cảnh Thần Tinh vẫn thấy việc bản thân không hoàn thành tốt chuyện Cảnh Ngôn giao cho chính là vô dụng.
Ánh mắt Cảnh Thần Tinh chuyển về phía cửa hàng vũ khí của Long Thần Vũ, nói:
- Cảnh Ngôn, làm sao bây giờ?
Cảnh Ngôn cười cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972612/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.