Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Từ đầu đến cuối nữ nhân mặc váy trắng không nói một câu với Cảnh Ngôn, thậm chí không nhìn hắn cái nào. Nhưng Cảnh Ngôn không cho rằng nữ nhân mặc váy trắng trùng hợp đi ngang qua rồi cứu hắn. Trong thiên hạ này có nhiều điều trùng hợp, nhưng Cảnh Ngôn cho rằng nữ nhân mặc váy trắng luôn ở gần bên hắn, chỉ vì thực lực của đối phương quá mạnh, cường đại đến mức hắn không cảm ứng được.
Có thể một chiêu giết sát thủ kim bài Ám Dạ thì mạnh cỡ nào? Trước mắt Cảnh Ngôn không thể tính chính xác, cường giả như thế mạnh hơn hắn quá nhiều.
Cảnh Ngôn thở hắt ra, lắc đầu lẩm bẩm:
- Không cho ta cơ hội cảm tạ sao?
Cảnh Ngôn không nghĩ ra thân phận của nữ nhân mặc váy trắng nên đành tạm gác lại.
Lần này sát thủ Ám Dạ đến ám sát hắn, tuy Cảnh Ngôn may mắn sống tiếp nhưng cũng sốt ruột chưa từng có. Thực lực của hắn quá thấp, không có sức đánh lại cường giả Đạo Linh cảnh.
Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm bóng đêm sâu thẳm, hai nắm tay siết chặt:
- Triệu gia! Triệu gia chết tiệt!
Một năm trước có sát thủ Ám Dạ muốn lấy mạng Cảnh Ngôn, lần đó chỉ là sát thủ đồng bài bình thường, lần này là sát thủ kim bài Đạo Linh cảnh, lần sau sẽ đến đẳng cấp gì?
Thực lực, phải nhanh chóng tăng lên thực lực! Cảnh giới Tiên Thiên chưa đủ ứng đối khó khăn sau này có thể gặp phải.
Cảnh Ngôn nhặt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972564/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.