Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Lúc Khánh Mặc ở phủ thành chủ Đông Lâm thành, tuy Cảnh Ngôn chỉ có cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ nhưng cuối cùng hắn giết Triệu Chân Nghiêm cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ, điều này chứng minh thiên phú Võ Đạo của hắn cao cỡ nào. Nên Khánh Mặc thấy Thư Linh chưởng viện ngoại viện Đạo Nhất học viện phong sát Cảnh Ngôn thì không kiềm được lên tiếng.
Thư Linh lắc đầu nói:
- Khánh Mặc, đừng nói nữa, ta biết ngươi muốn nói cái gì. Ta không tiếp xúc với người trẻ tuổi Cảnh Ngôn này, không hiểu rõ hắn. Nhưng vừa rồi ngươi cũng thấy thái độ của hắn với Thương Khúc chưởng viện, trẻ tuổi bồng bột, khinh cuồng, kiêu ngạo, chèn ép một chút mới có lợi với hắn.
Thư Linh bổ sung thêm một câu:
- Hơn nữa nếu hắn thật sự có thiên tư siêu đẳng thì không phải không có cơ hội. Nếu hắn vượt qua Thiên Trận thì lệnh phong sát của ba học viện lớn sẽ mất hiệu lực.
Khánh Mặc rùng mình:
- Thiên Trận?
Thiên Trận? Sao làm được? Trong địa vực Lam Khúc quận thành gần ba mươi năm không có võ giả tham gia ba học viện lớn khảo hạch vượt qua Thiên Trận, quá khó khăn! Hầu như không làm được.
Đừng nói Thiên Trận, mỗi mùa khảo hạch bao nhiêu người qua được Địa Trận?
Qua Địa Trận đã xem như thiên tài Võ Đạo đỉnh cao.
Khánh Mặc không biết nên nói cái gì.
Như Thư Linh nói, võ giả vượt qua Thiên Trận trong khi khảo hạch thì lệnh phong sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-khon-kiem-than/1972500/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.