Dịch: Amelie.Vo
Cứ tưởng duyên phận với tiểu soái ca này tới đây đã hết, nào ngờ ngày hôm sau cậu lại xuất hiện.
Tầm ba giờ chiều ngày tiếp theo, khi hai mí mắt tôi đang cực lực chiến đấu để nhướn lên chống lại cơn buồn ngủ quá độ, thì chị thư ký đã đưa cho tôi một tách cà phê nóng hổi cùng với một hộp bánh kem be bé xinh xinh. Tôi nhấp thử một ngụm cà phê. Quào, là cà phê 100% đường đúng với sở thích của tôi, không hề đắng chút nào hết. Trên chiếc bánh kem nhỏ có hai loại trái cây xoài và dâu, đồng thời còn phủ một lớp kem tươi mà tôi thích nữa. Chiếc muỗng múc bánh đặc biệt tinh xảo, tay cầm của nó là một chú gấu nhỏ dễ thương!
“Cám ơn chị” Tôi cảm động nói với chị thư ký.
Chị thư ký hất cằm ra hiệu cho tôi nhìn về hướng cách đó không xa:
“Người mang bữa xế tới còn ở đó kìa. Muốn cám ơn thì em trực tiếp qua đó mà cám ơn.”
Ngẩng đầu lên, tôi nhìn thấy cậu nhóc đẹp trai sáng sủa ngày hôm qua. Mặc trên người một bộ quần áo theo phong cách casual đơn giản và dễ chịu, cậu đứng cạnh cửa kính của bộ phận chúng tôi. Ở giữa đám đông, tướng tá cao ráo của cậu hết sức nổi bật. Bắt gặp ánh mắt của tôi, cậu liền tự động mỉm cười, khiến cho trái tim tôi đột nhiên thắt lại.
Không biết tại vì sao mà trong đầu tôi bỗng hiện lên một dòng suy nghĩ: Nếu như em trai Châu Minh Minh của tôi lớn lên, hẳn là sẽ có dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ho-co-quy/481389/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.