Tôi có một giấc mơ. Trong mơ, tôi đang bị té ngã trên mặt đường thì có một chú cún con chạy lon ton về phía tôi. Nó ngửi ngửi cơ thể tôi, rồi thè lưỡi ra liếm cái trán đang bị thương, làm tôi hết sức ngứa ngáy.
Lúc tỉnh giấc, tôi vô cùng chóng mặt và nhức đầu. Vừa nhổm người ngồi dậy, tôi liền nghe thấy tiếng động của đồ vật bị xô ngã. Từ trong góc tường, một bóng đen xẹt qua chớp nhoáng rồi biến mất không tăm tích, trông có vẻ khá chật vật.
“Đừng đi!” Tôi hô to, định gắng sức bò dậy nhưng đầu cứ choáng váng quay cuồng.
Tôi day day trán. Chợt nhớ đến việc thay băng gạc, tôi bèn đưa tay lên sờ thử, thì mới thảng thốt nhận ra trán mình hiện tại đã nhẵn nhụi và vẹn nguyên… Tôi vội vã bật dậy chạy ngay vào phòng tắm để soi gương: Vết thương trên trán tôi ấy thế mà đã mất tiêu không chút dấu vết! Chẳng lẽ cơ thể tôi có ẩn giấu dị năng đặc biệt gì chăng? Thế vì sao năng lực tự hồi phục lại nhanh một cách thần thánh như vậy? Rốt cuộc thì tôi đã ngủ bao lâu rồi?
Nhìn vào điện thoại, tôi giơ đốt ngón tay ra nhẩm tính, thực sự tôi đã ngủ hết 24 tiếng đồng hồ.
Chuyện gì đã xảy ra trong khoảng thời gian này? Chẳng lẽ con quỷ kia vẫn luôn có mặt ở đây?
Đầu óc quay mòng mòng, hai chân bủn rủn loạng choạng, tôi lê lết thân người đi kiểm tra căn nhà khắp một lượt: phòng nào phòng nấy đều là một cảnh tượng hỗn độn, đặc biệt là phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-ho-co-quy/269121/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.