Ngày ngày kiên trì chạy thể dục buổi sáng, tư vấn tâm lý hai lần một tuần, ăn uống nghỉ ngơi hợp lý, sống có quy tắc. Dưới sự giúp đỡ của Thẩm Trường Đông Đinh Dât từ từ khống chế được bản thân.
Về việc học hàng, cô tập trung nghe giảng, nghiêm túc làm bài tập, không suy nghĩ quá nhiều về thành tích. Tiếng Nhật tạm thời gác lại, tiếng Anh dựa vào phương pháp học từ của cô giáo dạy trên lớp để làm bài tập, về phần thi tiếng Anh nghe nói không khó lắm nên Đinh Dật cũng không tạo cho mình áp lực quá lớn.
Từng bước thông qua các kỳ thi cuối cùng, khi Đinh Dật biết mình có kết quả cao nhất trong hau kỳ thi, quả thật hoài nghi có kỳ tích xảy ra, dĩ nhiên điều này là nỗi ám ảnh nửa học kỳ đầu trong ngành máy móc của cô nhưng giờ phút này có thể đạt được thành tích tốt như vậy đối với Đinh Dật mà nói có ý nghĩa cực kỳ quan trọng, một lần nữa giúp cô có thể lấy lại tự tin.
Lần gặp lại Điền Anh Hùng là ở thư viện, anh ta hỏi cô: “Gần đây rất bận sao?” Đinh Dật giơ cuốn sách tham khảo trong tay lên: “Người chậm cần sớm bổ sung kiến thức, không còn cách nào khác, việc học có áp lực quá lớn.”
Điền Anh Hùng cùng cô đi ra ngoài, nghiêm túc nói: “Anh cảm thấy hình như em không giống trước, gần đây đã xảy ra chuyện gì?”
Đinh Dật hời hợt: “Tâm tình không tốt lắm, không có việc gì lớn.” Lại xấu hổ nói: “Thật xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-gi-qua-da-tinh/2057760/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.