Trong phòng khách rộng rãi nhà họ Lý, ba người cùng nhìn Đinh Dật, Ngụy Hoa Tĩnh suýt nữa phun ra ngụm nước vừa mới uống, hắn ta ho khan mấy tiếng, chỉ vào Đinh Dật nói: “Cô nói gì? Tôi không nghe lầm chứ!” Vẻ mặt Điền Anh Hùng cũng kinh ngạc giống như dở khóc dở cười. Ngay cả Lý Bối Bối cũng nhịn không được kéo vạt áo của cô: “Chúng ta không rõ Điền Anh Hùng thế nào, đừng nói giỡn.”
Đinh Dật nhìn quanh một vòng, xác định bọn họ không phải giả bộ cũng không phải cố ý làm trò cười như vậy là cô làm trò cười sao? Quả nhiên là vật ly hương đắt, người ly hương tiện, đến thủ đô Đinh Dật khiêu chiến với người ta lại biến thành trò cười.
Nếu như ở quê nhà, cô xác định sẽ không có ai cười, ít nhất không có người bị cô khiêu chiến. Cũng được, lấy Nhật Bản làm trận chiến thứ nhất đi!
Một lát sau mọi người nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cô không giống như đang nói đùa liền không cười nữa. Vẫn là Ngụy Hoa Tĩnh mở miệng trước: “Cô bé rất có dũng khí nhưng cô bé thật sự muốn khiêu chiến với Điền Anh Hùng sao? Em có biết anh ta có đai đen judo không, em sẽ không đấu lại anh ta.”
Đinh Dật trịnh trọng gật đầu: “Không sai, lẽ ra là chủ nhà em không nên so tài với anh ta nhưng Bắc Kinh không phải là địa bàn của em, coi như huề nhau. Bối Bối là bạn em, anh cũng là bạn của anh Điền, địa điểm do hai người chọn, công bằng công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-gi-qua-da-tinh/2057735/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.