Vỗ vỗ tay đang định quay đầu, bên tai chợt truyền đến tiếng gầm: “Đinh Dật, sao muộn rồi bạn không về nhà lại ở bên ngoài đánh nhau!”
Là Thẩm Trường Đông, sao tối khuya như vậy cậu ấy lại chạy đến đây? Mỗi ngày cậu ấy luôn luôn là đứa bé ngoan đúng giờ về nhà.
“Mỗi đêm bạn đều ra ngoài đánh nhau sao? Có phải bạn vào xã hội đen rồi không? Tất cả mọi người đều đã biết mấy ngày nay bạn không đến nhà mình ăn cơm cũng không về nhà bà ngoại, bác gái cùng mẹ mình cũng đang đi tìm bạn khắp nơi!”
Đinh Dật bị lời nói của hắn làm cho sững sờ, ngay cả hai tên cướp đường đã đứng dậy cũng không biết. Còn Thẩm Trường Đông kinh ngạc: “Trương Binh là bạn! Sao bạn lại đánh nhau với Đinh Dật?” Lời cậu chưa nói là: Bạn đã một lần thua như thế nào còn không nhớ sao, còn trêu chọc phần tử kinh khủng này. Đối với sự hiểu biết của cậu về Đinh Dật, nếu như không phải Trương Binh trêu chọc cô, Đinh Dật sẽ không để ý tới bọn họ. Thật ra thì thì như đã nói cô sẽ không bao giờ chủ động đánh nhau.
Hai chiếc khăn trùm đầu rơi trên đất lộ ra khuôn mặt Trương Binh, người kia nhìn rất xa lạ, không phải là học sinh trường bọn họ.
“Tốt lắm, trả thù bạn học còn dám cản đường có ý đồ cướp bóc làm người khác bị thương, Trương Binh bạn còn lời gì để nói không! Còn bạn nữa, bạn là học sinh trường nào?”
Hai tên con trai nghe cô định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-gi-qua-da-tinh/2057729/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.