"Mau tránh ra!"Nữ chiến sĩ cũng gấp, nhấc chân đá Hỏa Cầu một cái.
Vừa rồi cùng Cố Phi quần nhau quá lâu, một cước này không nặng cũng không nhẹ. Thân thủ Hỏa Cầu cũng không giống Cố Phi, bị đá bay năm mét, còn lộn cù mèo một vòng.
Nằm rạp trên mặt đất mà Hỏa Cầu vẫn trừng mắt lên phun ra một câu rất không có cốt khí: "Bà mẹ nó, mỹ nữ!"
Cô gái kia ngồi xuống, áo giáp trên người phát ra tiếng răng rắc. Ngoài miệng không nói tiếng nào, chỉ cầm lấy băng gạc lúc nãy Hỏa Cầu làm rớt, bắt đầu băng bó vết thương của Cố Phi, tay chân rất là nhanh nhẹn.
"Này!" Cố Phi nhẹ nhàng kêu một tiếng.
"Sao?" Cô gái trừng mắt.
"Ý của tui là, cô có thể bôi thuốc vào trước rồi mới băng bó được không?" Cố Phi nói.
"Ách!" Cô gái nghẹn ngào kêu lên, lại gỡ băng gạc ra, lấy bình thuốc mở ra, rắc rắc trên vết thương của Cố Phi.
Cố Phi thật sự vô lực. Thầm nghĩ thôi sao cũng được, dù sao cũng chỉ là trò chơi, cũng không cần chú ý đến nhiễm trùng gì cả, cũng sẽ không có di chứng về sau! Cho nên hắn cũng không lên tiếng, mặc kệ để cho cô ta làm gì thì làm.
Bôi thuốc, băng bó, máu rất nhanh ngừng chảy. Sinh Mệnh không còn hạ thấp nữa. Lạc Lạc lại xuất ra vài cái hồi phục thuật. Cố Phi đã một lần nữa đứng lên. Eo đã hết rát rồi, lưng cũng không còn đau, nhưng mà Hỏa Cầu bị đá bay ra năm mét thì ngửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000632/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.