Chương trước
Chương sau
Dịch: WindDK

Trong phòng truyền ra tiếng la của Hàn Gia Công Tử: "Kiếm Quỷ, mày nói chuyện lớn tiếng rõ ràng đi!"

Mà Kiếm Quỷ lúc này còn ở trong phòng đâu, hắn đang ở trước quầy của Tiểu Lôi lảm nhảm: "Rượu đâu? Chẳng phải anh bảo tôi ra lấy rượu sao? Đưa rượu đây!"

Tiểu Lôi cười khổ, nhìn về phía Cố Phi cùng Hữu Ca cầu cứu. Hắn biết Kiếm Quỷ cùng bọn họ đều là bạn bè.

Hữu Ca định tới nhưng Cố Phi đã ngăn lại, rồi nhìn quanh, thấy bên cạnh có hai Chiến Sĩ mặc đồ tân thủ.

"Này, hai bạn ơi!" Cố Phi gọi hai người.

Hai người quay đầu lại.

"Giúp dùm một tí! Đem tên kia mang ra phía sau quán rượu ném ở đó đi. Tui là Pháp Sư, không xách nổi." Cố Phi chỉ chỉ Kiếm Quỷ, nói với hai Chiến Sĩ nọ.

Hai người mờ mịt, không chút cử động.

Cố Phi nghĩ nghĩ, mở túi lấy ra hai vàng: "Nhờ giúp xíu nha!"

Hai tiểu Chiến Sĩ con mắt sáng ngời. Đối với người thường mà nói, chú có phải Pháp Sư hay không thì đách liên quan tới họ, vàng mới là thứ mà bọn họ ưa thích. Đây cũng không phải là thứ mà mấy con gà mới chơi thấy nhiều. Cố Phi trong trò chơi cũng coi như là đại gia rồi, cũng bởi vì ngày hôm qua mới trúng đậm một phen.

Hai người bọn họ vội vàng đứng dậy, lập tức đi tới xách Kiếm Quỷ lên. Kiếm Quỷ lúc này xỉn tới độ đứng cũng không vững rồi, cũng không chống cự gì, rất nhanh đã bị hai người bọn họ mang ra sau quán bỏ xó rồi. Chỉ một lát, hai người đã quay lại, hưng phấn nhìn ông chủ Cố Phi: "Đại ca còn người nào muốn ném nữa không ạ?"

" Không có không có, cám ơn nha!" Cố Phi nói với hai người.

"Làm như vậy có ổn không?" Hữu Ca nhìn nhìn có chút lo lắng.

" Không có việc gì, yên tâm đi!" Cố Phi nói. Lúc này trong phòng lại truyền ra âm thanh của Hàn Gia Công Tử, Cố Phi có một loại xúc động muốn gọi lại hai bạn chiến sĩ.

" Nhìn sơ thì hắn là người có văn hóa, nói chuyện có trước có sau, sao giờ..." Cố Phi lầm bầm

"Xem ra ông cũng không biết gì cả" Hữu Ca cười nói, "Hàn Gia Công Tử là cái tên mới đổi của hắn, trước kia trong những trò chơi khác thì hắn đặt là Tửu Quỷ".

"Còn Kiếm Quỷ có phải gọi là Yên Quỷ (người nghiện thuốc lá)?" Cố Phi nói.

"Hình như mấy trò chơi mà hắn chơi trước Ma Vực thì gọi là vậy!" Hữu Ca nghiêm túc gật đầu.

"Thiệt là vậy à!" Cố Phi khâm phục, "Mà tại sao lại thay đổi tên chi vậy?"

"Việc này... Nghe nói hai đứa nghiện thuốc nghiện rượu này trước giờ chưa bao giờ chia cách nên luôn bị đám hủ nữ lôi ra trêu ghẹo, cho nên khi tham gia Ma Vực thì Kiếm Quỷ đánh chết cũng không chịu xài lại cái tên Yên Quỷ nữa. Lần này bước vào Thế giới song song thì Công tử cũng dứt khoát đổi tên lại luôn."

"À..." Cố Phi trầm ngâm, cuối cùng hỏi lại: "Hủ nữ là cái gì?"

"À... Là một loại sinh vật kỳ lạ." Hữu Ca nói.

Cố Phi nghe xong thấy có vẻ phức tạp quá, bèn bỏ quách qua một bên không hỏi nữa, hướng Tiểu Lôi gọi: "Tiểu Lôi, cho hai chén rượu mắc tiền nhất".

"Không cần phải chơi sang vậy chứ?" Hữu Ca lắp bắp kinh hãi lắp bắp kinh hãi, hắn thân là chuyên gia tình báo nên cũng hiểu rõ giá tiền của loại rượu này là thế nào.

"Không sao" Cố Phi khoát tay, đợi rượu vừa mang lên, vừa hỏi giá tiền, Cố Phi cũng hít một ngụm khí lạnh, "Thật là mắc vãi! Toàn bộ tính cho Hàn Gia Công Tử!"

"Sao?" Tiểu Lôi sững sờ.

"Hắn còn ngồi ở đây mà? Toàn bộ bàn của chúng tui sẽ do hắn trả." Cố Phi nói.

"Ừ!" Tiểu Lôi cũng không nói nữa. Hắn cũng không lo sẽ bị uống quịt. Hành vi uống rượu phủi đít chạy là loại lừa gạt, sẽ bị hệ thống thanh trừ. Mà việc bảo hộ buôn bán này được mô phỏng rất thực tế, bảo hộ đúng lúc đúng chỗ, trước mặt hệ thống thì người chơi đứng top cũng chỉ là mèo con.

"Ông thiệt là xấu nha!" Hữu Ca nhìn qua Cố Phi nói, "Chân nhân bất lộ tướng!"

" Uống đi! Cơ hội khó được!" Cố Phi nâng chén.

Hữu Ca uống một ngụm, tặc lưỡi khen: "Hàng mắc nhất có khác, đúng là tiền nào của nấy"

"Ừ! Ngon nhất là khi xài đồ chùa" Cố Phi uống một hơi cạn sạch, "Tiểu Lôi, một chén nữa nào!"

Hữu Ca: "..."

"À mà, ông nói có việc muốn hỏi tui mà" Thấy Cố Phi đã nâng chén thứ hai, Hữu Ca liền vội vàng hỏi. Hắn lo lắng tiếp tục như vậy, Cố Phi sẽ rất nhanh xỉn quắc cần câu.

"À, là chuyện này" Cố Phi buông chén rượu xuống, "Trong trò chơi này có phải có loại nhiệm vụ mà hai bên đối lập nhau, ví dụ như..." Cố Phi sợ mình giải thích không rõ ràng, còn muốn nói ví dụ cho dễ hình dung, chỉ có điều Hữu Ca đã gật đầu nói: "Đúng vậy, là có loại như thế, hơn nữa cũng là một điểm đặc sắc của Thế giới song song. Mà loại nhiệm vụ công hội phát động nhiều người tham gia thì sẽ có tỷ lệ dẫn phát song hướng nhiệm vụ lớn hơn, nhiệm vụ đơn thì khó gặp hơn."

" Nội dung của song hướng nhiệm vụ thông thường là bảo hộ cùng cướp đoạt, loại nội dung hai phe đối lập nhau ấy." Tình báo của Hữu Ca thường khá chính xác, lần này tình huống nhiệm vụ của Trọng Sinh Tử Tinh vừa nhìn đã biết.

"Nhưng mà..." Trong nội tâm Cố Phi còn có chút nghi hoặc, lập tức đem tình huống của Trọng Sinh Tử Tinh nói ra.

Hữu Ca nghe xong liền cười: "Đây là do bọn họ nhầm lẫn. Cái tư liệu nhiệm vụ mà bọn họ tìm được trên diễn đàn chỉ là tìm kiếm bảo rương; còn nhiệm vụ mà bọn họ nhận được là đoạt lại bảo rương. Hai nhiệm vụ này nghe sơ qua thì giống nhau, có điều nội dung thì không phải một. Như loại nhiệm vụ đoạt lại bảo rương này, đương nhiên sẽ không có ai ghi lại phát sinh chiến đấu, bởi vì mỗi lần đều là đối thủ khác nhau, không có cố định mà!"

"Ừm, có lý!" Cố Phi nghe được liên tiếp gật đầu, lại uống cạn chén, "Tiểu Lôi, rượu!"

"Tửu lượng của ông ổn không đấy?" Hữu Ca lo lắng.

" Yên tâm" Cố Phi nở nụ cười, "Uống nhiêu đây, tui cũng không có xỉn như hai thằng kia"

Hữu Ca nhẹ gật đầu. lại hỏi: "Ông hỏi chuyện này làm gì thế? Ông cũng vào công hội hả?"

"Không có! Vào làm chi!" Cố Phi vội vàng nói. Mình cùng một đống cô gái lăn lộn cùng một chỗ, nói ra sẽ bị người ta cười chết. Cuối cùng cải biến câu chuyện, chém gió thành mình rãnh rỗi đách có chuyện làm mò theo đít người ta hóng chuyện đoạt bảo rương.

" Ven hồ Vân ngoại ô... Hehe!" Trùm tình báo Hữu Ca đương nhiên biết rõ đó là chỗ như thế nào, nghe được Cố Phi đi tới đó, lập tức thâm ý mà nhìn Cố Phi cười cười.

" Đi ngang qua, ngang qua thôi!" Cố Phi vội vàng nói, "Đúng rồi, tui còn gặp Ngự Thiên Thần Minh, hắn đang là nhiệm vụ bảo hộ bảo rương" Câu này chỉ đơn giản là đánh lạc hướng thôi. Cố Phi vốn cũng không muốn đề cập tới chuyện Ngự Thiên Thần Minh.

"Hả? Nó cũng vào công hội rồi hả? Tui cũng không biết." Hữu Ca nói.

"Công hội đó dường như cũng mạnh đấy, đã tiêu diệt toàn bộ người tới đoạt bảo rương. Nghe nói không phải Toàn Phong Trảm thì là Bắn Lén, còn có Tiềm Hành Bối Thứ, nghe ra giống như toàn cao thủ." Cố Phi nói.

"À, nếu như thực lực không kém thì ở Cloud City chỉ sợ chỉ có một nhà như vậy thôi" Hữu Ca nói.

"Nhà nào?"

" Tung Hoành Tứ Hải"

"Tên nghe oách đấy!"

Hữu Ca cười cười: "Trong Game Online thì công hội tên oách cũng không quá yếu đâu"

" Tại sao?"

"Ông nói đi! Tên oách như thế, nhất định rất nhiều người sẽ nghĩ tới, tên có thể đặt được như vậy, thì chỉ có thể tạo công hội sớm mà thôi, phát triển được một khoảng thời gian dài, do đó cũng sẽ không quá yếu" Hữu Ca nói.

" Có lý có lý!" Cố Phi hôm nay thật sự là được phổ cập tri thức. Cái này gọi là nghe vua nói một buổi, còn hơn đọc sách mười năm. Xem ra chính mình cũng nên cùng Hữu Ca trao đổi nhiều hơn, tăng cường một ít thưởng thức cơ bản trong Game Online. Game Online dù sao cũng không phải ngoài đời, giống như lúc đó muốn chặn đường người ta, lại bị người ta coi như không khí mà đạp xuống đất, sai lầm như vậy ít phát sinh thì tốt hơn.

"Xong rồi!" Cố Phi đem chén rượu thứ ba uống cạn, đứng lên: "Không có việc gì nữa, tui đi đây"

"Gặp lại sau" Hữu Ca gật gật đầu, nhìn nhìn Cố Phi đã đi ra quán rượu. "Tiểu Lôi!" Hữu Ca kêu một tiếng.

" Có chuyện gì?" Tiểu Lôi tới.

Hữu Ca chỉ chỉ rượu trên bàn: "Loại rượu mắc tiền nhất này, cho tui một lọ, tui mang về"

Tiểu Lôi sửng sốt hồi lâu, cuối cùng mới hỏi: "Cũng tính cho Công tử?"

" Đương nhiên" Trên mặt Hữu Ca nở nụ cười, "Nhưng cũng đừng nói là tui mua đấy"

Rời khỏi quán rượu, Cố Phi lại quay trở về Trọng Sinh Tử Tinh. Hắn đã làm sáng tỏ mọi chuyện từ đầu đến cuối, cũng nên về báo lại cho chúng nữ một tiếng, tránh cho mọi người còn oán trời trách đất, không biết đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.

Thân là một thành viên công hội nên có quyền hạn mở cửa bản doanh công hội. Cố Phi vừa mở cửa ra, ánh mắt chúng nữ lập tức đều chuyển hướng về phía hắn, ánh mắt dường như đã có một chút khác xưa.

Mọi người đã nghe qua chuyện ở ven hồ vân ngoại ô, cơ bản có thể nói là dựa vào Cố Phi mới có thể giải quyết. Chỉ có điều, trong chuyện này còn có điểm mờ mịt: Cố Phi có quen biết với tên Cung Thủ nọ.

Trước mắt thành viên trong công hội chỉ biết vài điểm về Cố Phi: Level cao, trang bị lộn xộn, thêm điểm tùm lum.

Chỉ cần hai điểm sau thôi là đủ để người khác kì thị xua đuổi rồi. Một Pháp Sư, chiến thắng một Cung Thủ cấp 30 toàn đồ xịn, thật sự rất làm cho người tin phục, mà lại nghe người này quen biết với Cố Phi, không thể không hoài nghi là có sự tình nào ẩn giấu bên trong không. Mà nội dung ẩn giấu có thể suy đoán là, hai người này liên thủ diễn kịch, giúp Cố Phi dựng nên hình tượng, để có thể đứng vững trong công hội này.

Cô Văn Nan đưa ra giả thuyết âm mưu này chính là Liệt Liệt, cô ta còn đưa ra chứng cứ hùng hồn chứng minh: Một Pháp Sư rác rưởi như vậy, làm sao lại lên level cao thế? Ngoại trừ là do một số bạn bè mang hắn theo tổ đội luyện cấp, kéo lên mà thôi.

Ngoài ra, câu chuyện là do Tiểu Vũ kể lại đấy. Mà thuộc tính của Tiểu Vũ là,...hắc, không cần phải nói nhiều, lúc ấy cho dù vấn đề có rõ ràng sáng tỏ, cô ta cũng nhất định là nhìn không ra.

Lại nói, Tiểu Vũ là do Thiên Lý Nhất Túy tự mình lựa chọn tổ đội, cái này, có phải là hắn cố ý hay không?

Tóm lại, bất cứ chuyện gì cũng phải tỉ mỉ phân tích rõ ràng. Mà các cô nương cũng chú trọng chi tiết, người một câu người một lời, nguyên bản câu chuyện Cố Phi cứu thoát Tiểu Vũ, đoạt tới bảo rương bị các bà phân tích thành một đại sắc lang lòng dạ sâu thẳm, tính toán siêu cấp.

Cuối cùng, chúng nữ phân thành ba phái. Tin tưởng sâu sắc Cố Phi không phải một chính nhân quân tử, âm mưu trà trộn, chiếm nhiều người nhất, do Liệt Liệt cầm đầu. Còn một đám tư tưởng chưa rõ ràng thì không nên kết luận, bao gồm Thất Nguyệt, Lạc Lạc và vài người nữa. Còn lại hoàn toản chả biết mô tê gì cả, Tiểu Vũ một người.

Lúc này Cố Phi bước vào, ba phái đều nhìn về phía hắn. Đợi Cố Phi bước hai bước lại gần, mọi người lập tức ngửi được mùi rượu nồng nặc. Phái thứ hai lại tụt dốc mấy người nữa.

Mọi người nhịn không được nhăn mày. Lần đầu Công hội hành động bị trục trặc, mọi người đều thống khổ lo nghĩ, tên này lại chạy đi uống rượu, điều này thật quá mức không đúng rồi.

Mà bạn học Tiểu Vũ, tiếp tục mờ mịt: "Mùi gì vậy? Đây là mùi gì thế?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.