Dịch: WindDK
Trong phòng truyền ra tiếng la của Hàn Gia Công Tử: "Kiếm Quỷ, mày nói chuyện lớn tiếng rõ ràng đi!"
Mà Kiếm Quỷ lúc này còn ở trong phòng đâu, hắn đang ở trước quầy của Tiểu Lôi lảm nhảm: "Rượu đâu? Chẳng phải anh bảo tôi ra lấy rượu sao? Đưa rượu đây!"
Tiểu Lôi cười khổ, nhìn về phía Cố Phi cùng Hữu Ca cầu cứu. Hắn biết Kiếm Quỷ cùng bọn họ đều là bạn bè.
Hữu Ca định tới nhưng Cố Phi đã ngăn lại, rồi nhìn quanh, thấy bên cạnh có hai Chiến Sĩ mặc đồ tân thủ.
"Này, hai bạn ơi!" Cố Phi gọi hai người.
Hai người quay đầu lại.
"Giúp dùm một tí! Đem tên kia mang ra phía sau quán rượu ném ở đó đi. Tui là Pháp Sư, không xách nổi." Cố Phi chỉ chỉ Kiếm Quỷ, nói với hai Chiến Sĩ nọ.
Hai người mờ mịt, không chút cử động.
Cố Phi nghĩ nghĩ, mở túi lấy ra hai vàng: "Nhờ giúp xíu nha!"
Hai tiểu Chiến Sĩ con mắt sáng ngời. Đối với người thường mà nói, chú có phải Pháp Sư hay không thì đách liên quan tới họ, vàng mới là thứ mà bọn họ ưa thích. Đây cũng không phải là thứ mà mấy con gà mới chơi thấy nhiều. Cố Phi trong trò chơi cũng coi như là đại gia rồi, cũng bởi vì ngày hôm qua mới trúng đậm một phen.
Hai người bọn họ vội vàng đứng dậy, lập tức đi tới xách Kiếm Quỷ lên. Kiếm Quỷ lúc này xỉn tới độ đứng cũng không vững rồi, cũng không chống cự gì, rất nhanh đã bị hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/can-chien-phap-su/2000622/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.